{keywords}

Thượng sĩ Mai Tiến Dũng (SN 1998, học viên lớp 50B) ghi lại dòng nhật ký xúc động từ Bắc Giang. 

{keywords}

Ngày 18/5/2021: 15h chủ nhật, lớp nhận lệnh tham gia chống dịch Covid. 16h, cả khoá tập huấn. 19h, 150 học viên gọn gàng ba lô sẵn sàng lên đường. Trong đoàn quân 150 người đó có mình. Thế nên, khi có lệnh “60 người đi trước, những người còn lại ở nhà chờ chỉ thị tiếp theo”, mình thấy hẫng một nhịp. 

Bắc Giang quê mình mỗi ngày có thêm hàng chục ca mắc mới. Có những cán bộ y tế làm công tác xét nghiệm ở lab 24/24h. Người anh của mình tham gia lấy mẫu xét nghiệm tới 3h sáng. Ngay tại huyện Yên Thế nhà mình đã ghi nhận một vài trường hợp F0, F1. 

{keywords}

Và mình đã tuột mất cơ hội quay về để làm một điều gì đó cho quê hương. Cũng có thể cái cảm giác hụt hẫng một phần là do mình bắt trượt lấy cơ hội làm một điều gì đó mới mẻ, cho dù cực khổ gấp bội. Khao khát những điều mới lạ có lẽ là đặc quyền của tuổi trẻ. Khi bầu máu còn nóng nhiệt huyết và thời gian còn nhiều, có ai lại không muốn đi kiếm tìm những lần đầu?

{keywords}

Mình được chuyển qua đội hỗ trợ xét nghiệm tại lab. Hệ thống xét nghiệm mới nhất vừa được đưa vào hoạt động, với công suất trên lý thuyết từ 70 - 90 ngàn mẫu/ngày. Đây sẽ là một vũ khí rất mạnh trong cuộc chiến chống Covid. Với sức người được huy động, vũ khí mạnh và quyết tâm cao, mình tin dịch sẽ nhanh chóng được khống chế.

Hôm nay, mình lên đường tới CDC Bắc Giang hỗ trợ xét nghiệm. Đặt chân tới Trường Quân sự Quân đoàn 2, thấy phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ, chăn màn gấp gọn gàng, tem ghi họ tên dán ở mỗi giường, đồ dùng sinh hoạt đầy đủ.

Sự chuẩn bị chu đáo đó khiến mình biết ơn rất nhiều. Ngày mai, labo xét nghiệm sẽ tiếp tục được lắp đặt và hoàn thiện. Khi lắp xong, cũng là lúc đoàn bắt tay vào làm việc. 

Cuộc chiến này, chúng ta sẽ thắng!  

{keywords}

Ngày 20/5: 12h, xe lên đường. Hai ngày liền, đoàn tới CDC Bắc Giang để chuẩn bị lab xét nghiệm. Một dãy phòng được dọn sẵn, buổi chiều có công nhân đến lắp điều hoà, tủ đông đựng mẫu, đèn UV khử khuẩn. 3 lớp cửa nhôm kính cũng được dựng nhanh chóng, ngăn khu xét nghiệm thành 3 phân khu để tránh nhiễm từ ngoài vào làm sai lệch kết quả.

Dụng cụ, hoá chất xét nghiệm được gấp rút chuyển từ Hà Nội tới. Mình xắn tay áo vào phụ bê mấy chiếc tủ an toàn sinh học lên tầng 2. Tủ bọc giấy xốp để tránh va đập, nặng trịch.

Xong xuôi, mình tranh thủ mở chai chanh dây. Bác gái gặp ở cổng gửi tặng đoàn 100 chai kèm lời chúc chống dịch thắng lợi. Nước chanh ngọt và mát.

Mình lại nhớ tới các bạn đang đi lấy mẫu tại Bắc Giang và Bắc Ninh. Nhóm lấy mẫu phải mặc đồ bảo hộ. Bộ đồ kín, nóng, mồ hôi đổ xuống tích lại trong ủng, mỗi ca làm xong áo quần đều ướt sũng, dốc ủng ra cả lít mồ hôi. Ở đó các bạn cũng được nhân dân quan tâm và chia sẻ.

{keywords}

Ấn tượng nhất có lẽ là bó hoa đoàn được tặng trong quá trình công tác: một bó phượng đỏ và bằng lăng tím, giản dị mà chân thành. Mình nghĩ, thật hạnh phúc khi được sống trong vòng tay nhân dân.

Anh Toàn và chị Ly dẫn nhóm vào khu nhân gen để làm quen máy móc. Đứng giữa đống máy PCR và máy Realtime, mình thấy 2 ngày tập huấn nhanh chưa thực sự đủ để tất cả bộ phận vận hành trơn tru.

Giữa buổi có thầy Lương - Phó giám đốc Học viện và thủ trưởng bên Tổng cục Hậu cần tới thăm. Thầy Thọ giới thiệu sơ đồ hệ thống vận hành xét nghiệm mới với công suất hoạt động dự kiến 10.000 mẫu/ngày và kế hoạch tăng năng suất xét nghiệm mỗi ngày lên 40.000 mẫu. Cách thầy nói hào hứng, chân thành khiến mình cũng vui lây.

Cuối giờ chiều, có lệnh tập trung lấy mẫu toàn đoàn để chạy những xét nghiệm đầu tiên. Ngày mai lab sẽ bắt đầu nhận mẫu bệnh phẩm thật chuyển tới.

Kíp của tổ mình 8 tiếng, mỗi ngày có 3 tổ luân phiên để đảm bảo phòng xét nghiệm luôn hoạt động 24/24h. Khu xét nghiệm sẽ sáng đèn cho đến khi Bắc Giang dập dịch thành công. Ngày mai, tại nơi này, những chiến sĩ áo trắng sẽ chính thức bước vào cuộc chiến. 

{keywords}

Ngày 21/5: Sáng nay là ca làm đầu tiên của tổ mình. Thầy Thọ tranh thủ giao ban ca đầu tiên, rút kinh nghiệm những điều chưa ổn ở kíp làm đêm hôm qua và những phương án cải thiện: Thống nhất khẩu lệnh sử dụng bộ đàm, di chuyển vị trí tủ đông, thảo luận quy trình xử lý sai sót. Mọi người đều hiểu những lần chạy đầu tiên sẽ khó mà hoàn hảo, nhưng tất cả đều sẵn sàng thay đổi, học hỏi và cải thiện.

Cuối ca giao ban, thầy thông báo hôm nay đoàn sẽ nhận 500 mẫu để xét nghiệm. Dự kiến hôm sau sẽ tăng lên khoảng 2.000 và hôm sau nữa là 10.000 mẫu.

Thầy bảo, với cường độ như vậy, những việc người khác học trong một tháng, các em sẽ thạo trong 3-4 ngày. Mình bật cười nghĩ tới mấy quả chuối chín ép trong bữa cơm chiều.

Anh Toàn dẫn tổ mình làm lại quy trình xét nghiệm một lượt. Tra mẫu, thêm hoá chất, lưu tủ đông, chạy máy... Không còn là mẫu giả bằng nước như hôm tập huấn, khay mẫu bệnh phẩm thật có màu hồng hồng cánh sen. Đức thao tác từ từ, cẩn thận. Bộ đàm trên bàn thỉnh thoảng vang lên tiếng trao đổi của các bộ phận: "Số 2 gọi số 3", "Tách chiết gọi nhân gen", "Chỉ huy gọi số 19", "Số 19 nghe rõ"...

Đêm hôm trước, có một mẫu xét nghiệm dương tính. Cách 2 lớp cửa, bộ phận tách chiết đang tiếp nhận và chuyển mẫu vào trong. Mình nhìn xuyên qua 2 lớp kính, mường tượng ra cái nóng khi phải ngồi bên ngoài trong bộ đồ bảo hộ, cảm giác hồi hộp len lỏi xen lẫn chút hào hứng.

Ở đây, ngay lúc này, chúng mình đang thực sự làm điều gì đó cho quê nhà và nhân dân.

{keywords}

Đức nằm vật ra giường, ngủ ngon lành. Mình lăn xuống giường đối diện. Trưa nay Đức và anh Toàn bỏ qua bữa trưa ngồi pha hoá chất. Hai thằng chỉ uể oải ngồi dậy khi Khánh vào gọi đi ăn tối. Ngoài trời nắng đã tắt. Mình vươn vai, thấy nhẹ nhõm và thoải mái. Đến gần 4h chiều, trước khi giao ca, tổ đã chạy đủ gần 500 xét nghiệm. Thầy Thọ gọi chuyển tới thêm 1.000 mẫu để chạy xét nghiệm buổi tối.

Trước lúc về, kíp còn ngồi với thầy khoảng 15 phút. Thầy hỏi về những khó khăn làm chậm quá trình xét nghiệm, hỏi về năng suất của các bộ phận và dự kiến phương án cải thiện. Vũ nhanh miệng trình bày cách đội tách chiết tăng tốc độ dán code và quét mã lên gấp đôi.

{keywords}

Và trong một phần ngàn giây khi nghe Vũ trình bày, trong đầu mình bật lên ý nghĩ: "Eureka, đây rồi, chính là nó. Chính là khoảnh khắc này. Chúng mình có thể ‘chín ép’ vì Covid đe dọa cuộc sống nhân dân, nhưng chắc chắn vẫn sẽ là những trái cây có ích, ngọt ngào và toả hương thơm".

Thái An - Thiết kế: Phạm Luyện

Tâm bệnh từ truyền thông lịch trình bệnh nhân Covid-19

Tâm bệnh từ truyền thông lịch trình bệnh nhân Covid-19

Người bạn vong niên cho tôi xem tin nhắn của một bạn vừa bị đưa đi cách ly: “Tớ mất hết cả rồi, cậu ơi. Giờ không còn mặt mũi nào nhìn vợ con, đồng nghiệp và bạn bè nữa”.