Gió

Đến một ngày
Gió không còn là gió
Hào phóng trên những cánh rừng
Phóng túng trên những cánh đồng
Bị hút vào phòng lạnh
Những tiện nghi
Trong bốn bức tường quyền uy.

Chong chóng

Xoay
Xoay
Chong chóng tạo ra vầng hào quang lấp lánh
Điện trường và sức mạnh
Tưởng như chẳng thể nào cản nổi vòng quay.

Bất chợt
Gió ngưng
Hào quang, sức mạnh
Tắt lịm giữa chừng.

Bong bóng

Bóng bay
Bay lên cao vút
Ngạo nghễ giữa mây và gió
Đứng lên đầu tất cả.

Bay lên cao vút
Bạn với hào quang chói lóa mặt trời
Từ bỏ những mảnh đời lầm lũi tối tăm nơi mặt đất.

Bay cao
Bay cao
Được lên cao bởi những người lam lũ
Của hơi thở rút ra từ  máu.

Kìa trời xanh
Trên cao giá lạnh
Bóng lẻ một mình
Nổ tan tành xác pháo
Mặt đất lại đón về nhân hậu.

Nguyễn Đăng Tấn