Trải qua mười năm vất vả làm mẹ đơn thân, tưởng chừng khó khăn nghiệt ngã nào cũng đã trải qua, chị có ngờ đâu giờ đây mẹ con chị lại rơi vào tình huống thật sự éo le.

Từ khi mối tình đầu tan vỡ, chị trở nên thờ ơ với chuyện tình cảm trai gái. Năm 35 tuổi, khao khát có một đứa con, chị quyết định sẽ làm mẹ đơn thân với lời thề không bao giờ phá hoại hạnh phúc gia đình của người mà chị lựa chọn làm ba của con mình. Xem xét rất kỹ những người đàn ông quen biết, cuối cùng chị chọn anh. Anh đối với chị không quá thân thiết nhưng có vài dịp tâm sự, chị cảm nhận anh là người có thể tin cậy. Anh cũng là người đã có con trai, con gái đề huề, để dù con chị sinh ra là trai hay gái cũng không làm người đó xao lòng, khao khát. Chị phải mất một thời gian dài thuyết phục, anh mới miễn cưỡng đồng ý. Khi biết mình mang thai, chị mừng rỡ yêu cầu anh dứt khoát quên cả chị lẫn đứa con, xem như giữa hai người chưa từng có gì xảy ra. Anh nói đó cũng là điều anh mong muốn.

{keywords} 

Đứa con trai của chị lớn lên, khỏe mạnh, thông minh, đẹp trai. Chị nhìn rõ hình ảnh của anh trong dáng dấp thằng bé. Nhưng may mắn là những người gần gũi gia đình chị lại ít có mối liên hệ với anh, nên chị tưởng cha đứa bé mãi mãi là một điều bí mật của riêng chị. Nào ngờ, sau mười năm yên ổn, một hôm chị nhận được điện thoại của anh. Anh hẹn gặp chị để trao đổi một chuyện quan trọng. Tại quán cà phê, chị choáng váng khi nghe anh đề nghị cho anh được nhận lại con. Anh kể, con trai anh đã mất sau một tai nạn. Anh là con trai duy nhất của dòng họ, con trai anh là cháu đích tôn cũng là cháu trai duy nhất. Nó mất rồi, anh cảm thấy toàn bộ cuộc đời mình sụp đổ. Ba anh cũng vì vậy mà lâm trọng bệnh. Anh sực nhớ đến chị. Âm thầm tìm hiểu, anh biết chị đã sinh con trai. Chị điếng người khi anh cho biết đã gặp thằng bé. “Nó giống anh y hệt”, anh hỉ hả. Anh nói lá rụng về cội, anh muốn cho thằng bé nhận cha, nhận ông nội.

Chị thẳng thừng từ chối. Chị nhắc lại cam kết khi xưa, đồng thời nhắc anh vẫn còn vợ và một đứa con gái, đừng làm họ bị tổn thương. Anh lắc đầu, nói nếu mọi chuyện vẫn bình thường thì không nói làm gì, giờ con trai lớn của anh đã mất, anh dứt khoát phải nhìn nhận giọt máu này. Nó phải được gặp ông nội để nhận tổ tiên dòng tộc. Chị lớn tiếng nói con trai chị là con của chị, mang họ chị, nó không có cha và cũng không cần nhận cha. Anh bỏ ra về sau khi nói thẳng vào mặt chị: “Anh đã quyết tâm nhận lại con. Em không thể chia cắt được tình phụ tử”.

{keywords}

Anh tìm cách tiếp cận với con trai chị. Anh đến nhà chị chơi, tự giới thiệu là bạn của chị. Cha mẹ chị vừa nhìn thấy anh là lập tức biết ngay mối quan hệ giữa ba người. Dường như do có mối dây tình phụ tử, con chị quấn quýt lấy anh. Nó mến anh, thích chơi với anh, thích những món quà anh tặng. Chị cảm thấy mắc kẹt, không muốn anh lại gần con, nhưng đồng thời lại mềm lòng trước sự trông ngóng và hớn hở của con khi gặp anh. Biết không thể kéo dài tình trạng này, chị nói ông bà ngoại cấm cửa anh, đồng thời nhờ em trai đưa rước thằng bé đi học. Chị bắt con hứa không được gặp “người đàn ông đó”. Thằng bé thấy mẹ khóc sụt sùi thì vừa thương vừa sợ, hứa sẽ không gặp anh nữa.

Anh tìm mọi cách gặp thằng bé mà không được. Bẵng đi mấy hôm, một đêm nọ anh đến nhà chị làm ầm ĩ, nói rằng ông nội thằng bé đã mất. Trước lúc mất, ông chỉ tha thiết được nhận lại thằng cháu đích tôn mà không được toại nguyện. Sau đó vài người nhà của anh cũng đến gặp chị mắng nhiếc nặng lời. Họ trách chị ích kỷ, bắt chị phải chịu trách nhiệm về việc để ông già chết không nhắm mắt. Nhà chị bị một phen náo loạn, hàng xóm xúm lại rất đông. Thằng bé bị nhốt trên lầu, nhưng có lẽ nó đã biết sự thật về thân thế của mình.

Sau đó anh vẫn tiếp tục đến quấy rối, lần nào cũng nồng nặc mùi men. Chị vẫn khăng khăng nhắc lại cam kết cũ, không muốn anh dính líu gì đến cuộc sống của mẹ con chị. Nếu chấp thuận cho con nhận cha, vậy sau đó sẽ ra sao? Anh sẽ đòi làm lại giấy khai sinh cho con, cho con mang họ cha. Anh sẽ đến nhà chị hàng ngày để chơi với nó. Anh và chị sẽ gặp nhau với tư cách gì? Và vợ con anh sẽ ra sao, nhất là vợ anh, vừa chịu nỗi đau mất con, nay lại phải đối diện với nỗi đau chồng quay lưng để nhìn nhận một đứa con trai khác?

Hôm qua vợ và con gái anh tìm gặp chị. Vợ anh lịch sự nói đã biết hết chuyện của chồng và chị. Nếu anh nhận lại con, cô ấy sẽ li dị chồng. Cô ấy không chấp nhận chuyện chồng qua lại giữa hai nhà, dù là vì đứa con. Chị nói như mếu rằng chị không hề có ý làm gia đình họ tan vỡ. Đứa con gái của anh đã nói rành rọt với chị: “Ba cháu nói đứa con trai của cô là tất cả đối với ba cháu. Cháu không biết tại sao sau khi anh cháu mất, cả mẹ và cháu lại không còn ý nghĩa gì đối với ba. Cháu không trách mẹ con cô nhưng đáng lẽ cô không nên sinh con với ba cháu”.

{keywords}

Họ đi rồi, chị thẫn thờ nhìn ra cửa. Vậy là dù không muốn, chị vẫn phạm phải lời thề, làm lung lay hạnh phúc gia đình người khác. Có lẽ chị đã sai khi tin rằng đứa con là tài sản của riêng chị. Dù nó ra đời chỉ theo ý muốn của mình chị, nhưng một khi nó là sự kết hợp của hai người thì không thể vĩnh viễn chối bỏ mối liên hệ với cha đứa bé như chị mong muốn. Chị chỉ muốn dẫn con đi thật xa, đến một nơi không ai biết được, nhưng chị đã lớn tuổi, từ nhỏ đến lớn chỉ sống quanh quẩn thành phố này, chị không biết phải đi đâu, làm gì để nuôi con? Bây giờ mọi việc vỡ lỡ, mẹ con chị biết phải làm sao?

(Theo Phunuonline)