Bao nhiêu năm chung sống, chẳng bao giờ nghĩ chồng ngoại tình. Vậy mà lúc anh bệnh tật, lại có người đến nhận anh làm chồng, làm cha.
Hai vợ chồng tôi đã ngoài 50 tuổi, chúng tôi yêu nhau và đi đến hôn nhân đã được 30 năm, có với nhau 2 người con, một trai và một gái. Trong cuộc sống vợ chồng, chúng tôi cũng có những mâu thuẫn, nhưng rồi cả hai đều giải quyết tốt, nên cuộc sống gia đình vẫn êm ấm, hạnh phúc.
Ảnh minh họa |
Chồng tôi được đánh giá là một người đàn ông hiền lành, có trách nhiệm với vợ con và cũng có chuyên môn khá trong công việc. Trong mắt mẹ con tôi, anh cũng là một người chồng, người cha chuẩn mực. Tôi cũng chưa bao giờ nghĩ chồng phản bội mẹ con tôi, bởi lúc nào anh cũng nói gia đình là trên hết, và dạy dỗ các con tôi phải trung thực, yêu thương gia đình, cha mẹ. Công việc của chồng tôi thi thoảng cũng hay phải đi công tác xa nhà, nhưng những khi không đi công tác là anh luôn đi về đúng giờ, chẳng mấy khi chồng rượu chè, bù khú với bạn bè.
Tôi và các con luôn tự hào về chồng và cha của mình, nên khi biết anh bị bệnh hiểm nghèo mẹ con tôi luôn thay nhau chăm sóc chồng chu đáo. Trong suốt thời gian chồng nhập viện nửa năm trời cũng không có ai ngoài gia đình, người thân, bạn bè đến thăm nom, chăm sóc chồng tôi. Vậy mà khi bác sĩ nói anh khó qua khỏi thì có một người phụ nữ tầm 40 tuổi dắt theo 2 đứa con trai đến khóc lóc, van xin tôi cho vào thăm nom, chăm sóc chồng tôi và nhận anh là chồng, là cha của của họ. Tôi không tin vào tai và mắt mình, nhưng nhìn ánh mắt chồng tôi và những người này nhìn nhau, nhìn cách họ nói chuyện với nhau, tôi hiểu rằng những điều họ nói là sự thật. Hai đứa con trai trông cũng rất giống chồng tôi và có nét giống hai đứa con của tôi.
Hóa ra chồng đã phản bội mẹ con tôi hơn 10 năm nay, vậy mà chúng tôi không hề biết. Trước mặt mẹ con tôi, trước mặt mọi người anh vẫn diễn kịch là một người đàn ông thành đạt, sống có trách nhiệm với gia đình và hết mực yêu thương vợ con. Giá như anh không mắc bệnh thì có lẽ cả đời này anh sẽ diễn tròn vai diễn đó, và tôi vẫn hết lòng tin, yêu anh. Sẽ chẳng bao giờ biết được anh phản bội tôi, có vợ con riêng, mua cả nhà cho họ ở và chu cấp tiền nuôi vợ con hàng tháng.
Lúc này tôi đang cảm thấy vô cùng đau khổ và chỉ muốn lao vào chửi bới, nhiếc móc chồng, người đàn bà và các con riêng của anh. Nhưng thời gian của chồng tôi không còn nhiều, sức khỏe cũng đã yếu, nên tôi đành bất lực. Bây giờ tôi cũng chẳng biết mình nên làm gì, đồng ý để họ nhận và chăm sóc nhau hay không cho họ đến đây, không liên quan gì đến họ. Tôi rất muốn độc giả tư vấn cho tôi.
(Theo Phượng/Đất Việt)