Tôi năm nay 27 tuổi, hiện là nhân viên hành chính tại một công ty chuyên biên tập và bán sách.
Tôi khá trầm tính và ít nói, hàng ngày chỉ đến công ty làm việc, ăn trưa, và đi về, ít khi tôi trò truyện nhiều với đồng nghiệp, trừ khi có công việc cần sự hợp tác mới trao đổi nhiều. Người yêu hơn tôi 2 tuổi và hiện là nhân viên ngân hàng. Anh vui tính, tâm lý và rất hiểu tôi, thường nhường nhịn tôi. Bên ngoài ít nói nhưng hễ cứ về nhà hay ở cạnh gia đình, người yêu là tôi như trở thành con người khác, hoạt ngôn hơn hẳn.
Mô tả |
Công ty tôi chuyên về sách nên sau mỗi vụ sách sẽ tổng kết và tổ chức liên hoan. Bình thường tôi không mấy khi tham gia những buổi liên hoan hay du lịch của công ty vì với tôi, chúng không cần thiết. Thế nhưng, ngày hôm ấy, giám đốc chỉ đích danh tôi phải đi, nếu không sẽ cho nghỉ việc bởi tôi trầm quá, không tham gia hoạt động ngoại khóa cùng mọi người. Vậy là tôi cũng miễn cưỡng đi.
Sau tăng một ăn uống bét nhè, công ty nhất trí đi tăng 2 là hát karaoke. Vì đang cãi nhau với người yêu, tôi buồn bực mà uống khá nhiều bia, tôi cũng không thể nhớ rõ mình đã uống bao nhiêu bia. Sau khi hát, tinh thần có chút "lên mây", tôi vẫn tiếp tục cùng mọi người nhậu tới bến. Đồng nghiệp ngạc nhiên vì một con bé vốn trầm tính, ít nói như tôi mà khi uống bia có thể quậy và nói nhiều đến mức ấy. Tôi lại tiếp tục uống, uống rất nhiều bia đến nỗi không còn nhớ chính xác những gì sau đó.
Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy, bàng hoàng nhận ra mình đang ở trên một chiếc giường, nằm bên cạnh là một người đàn ông. Định thần lại một lần nữa, tôi cũng nhận ra đó là khách sạn và người nằm bên cạnh không ai khác chính là M, người đã theo đuổi tôi bấy lâu trong công ty nhưng luôn bị tôi từ chối. Toàn thân không một mảnh vải, tôi hốt hoảng nhìn xuống ga trải giường, một vết máu rướm trên tấm ga trắng. Tôi òa khóc và lao vào vừa tát vừa đấm đá cấu xé kẻ đang nằm trên giường.
|
Hắn tỉnh dậy, xô tôi ngã xuống đất. Hắn cười nhếch mép và nói rằng đêm qua vì tôi uống quá say nên hắn đã nhận sẽ đưa tôi về nhà và rồi đưa thẳng tôi đến đây. Hắn đã ghi lại toàn bộ cảnh làm nhục tôi tối qua, và dọa nếu tôi mở miệng nói với bất cứ ai về chuyện này, hắn sẽ post đoạn video đó lên mạng. Nói rồi hắn mặc đồ và bỏ tôi lại một mình trong khách sạn.
Hai tuần sau đó, M liên tục nhắn tin đe dọa tôi, hắn đòi tôi chiều chuộng hắn chuyện ấy, nếu không sẽ tung cả ảnh và video lên mạng. Tôi thực sự rơi vào trầm cảm và stress tột độ. Tôi nghỉ việc và phải đến bác sĩ tâm lý điều trị liên tục. Nhưng không dừng lại ở đó, M vẫn không buông tha tôi. Hắn lập một Facebook ảo và bắt đầu đăng những bức hình nhạy cảm đã che mặt lên rồi chụp ảnh lại gửi cho tôi. Hắn dọa nếu tôi không thỏa mãn hắn chuyện tình dục thì những bức ảnh tiếp theo sẽ lộ hoàn toàn mặt tôi, và đến lúc đó mọi chuyện như thế nào ắt tôi tự hiểu.
Tôi không trả lời bất cứ cuộc gội hay tin nhắn nào của M. Mỗi lần thấy điện thoại rung tôi lại run bắn người, tôi chỉ cầu nguyện đó không phải là tin nhắn của con ác quỷ đó. Hàng đêm hắn liên tục quấy rầy tôi bằng cách khủng bố điện thoại. Tôi bắt buộc phải tắt máy và chẳng dám đi đâu, chỉ ở nhà ôm gối và khóc. Tôi rất sợ, sợ mọi người biết chuyện xấu hổ này, sợ người yêu biết, sợ tên yêu râu xanh kia sẽ tấn công tôi thêm lần nào nữa... Tôi đang phải nhờ đến thuốc để ổn định tinh thần cũng như để có thể ngủ được. Ngay cả trong giấc mơ, hình ảnh tên yêu râu xanh cũng hiện ra khiến tôi kinh hãi.
Hiện tại tôi vẫn chưa đi làm, vẫn đi điều trị tâm lý và vẫn bị M khủng bố điện thoại. Thật sự tôi thấy mình bế tắc quá và không biết nên làm như thế nào.
Uyên Mi (Công Luận)