- Thầy cô và người lớn có đang chững lại phía sau, trong khi giới trẻ Việt đã bắt đầu tỏ ra cởi mở và thấu hiểu?
BÀI LIÊN QUAN
Hơn 2 tỷ đồng cho nghệ thuật bảo vệ người đồng tính
Giới trẻ có cái nhìn cởi mở với LGBT*
Một ngày trước dịp kỉ niệm 22 năm ngày 17/05/1990 - ngày mà tổ chức Y tế Thế giới WHO đã loại "đồng tính luyến ái" ra khỏi hạng mục bệnh tâm lý - trên mạng xã hội tại Việt Nam lan truyền một câu chuyện hư cấu được viết bởi một blogger đồng tính được biết tiếng. Câu chuyện như sau:
- Tôi thấy chị thường ủng hộ những người đồng tính. - Ừ thì sao? - Chị là les hả? - Đâu, tôi vẫn yêu chồng tôi lắm. - Hay chồng chị là gay? - Ôi, ông ấy bớt mê gái tôi càng mừng. - Chẳng nhẽ thằng nhóc nhà chị mới mấy tuổi đã có biểu hiện...? - Biểu hiện gì cơ? - Nó thích mặc váy, nghịch đồ trang điểm hay chơi búp bê không? - Không, không và không. - Ơ, thế mắc gì chị ủng hộ dân đồng tính làm gì? - Tôi có mấy người bạn là gay, lesbian, tôi thấy họ yêu nhau hạnh phúc thì tôi ủng hộ. - Chị không sợ các con chị thấy thế, mai mốt học đòi làm dân đồng tính à? - Không. Học đòi làm sao được? Bây giờ cháu nó gay, thấy cảnh nam nữ hôn nhau, chẳng nhẽ nó cũng học đòi thành straight (giới tính thẳng - chỉ những người có xu hướng tình dục dị tính - PV)? - Tôi vẫn thấy ghê lắm. - Ghê gì? Vậy hành động đánh đập, ném đá, chửi bới, xúc phạm người ta thì không ghê? Giả sử ai khi không nói chị "ghê lắm" thì chị có buồn không? - Chẳng nhẽ chị muốn con chị bị gay, les? - Đó không phải là chuyện muốn, càng không phải "được" hay "bị". - Vậy nếu cho chị được quyền chọn giữa việc con trai gay và không gay thì chị chọn bên nào? Bắt buộc chọn nhé. - Tôi mong con tôi có cuộc sống tốt đẹp và yên bình. Thế nên nếu chúng giống số đông, tôi sẽ bớt lo hơn, vì khả năng chúng bị quấy nhiễu sẽ giảm đi. Nhưng nếu con đồng tính, tôi càng thương nó hơn, vì nó phải là đứa trẻ can đảm khi đối diện với nhiều bất công ngu xuẩn ngoài xã hội. - Chị không muốn có cháu bồng à? - Nói gỡ, nhỡ nó hay vợ nó vô sinh thì sao? Không phải cái gì "muốn" cũng được đâu chị ạ. - Nhưng trai gái quen nhau thì vẫn dễ có cháu hơn chứ! - Nếu nó thích có con, tôi tin nó sẽ có cách. - Chị thật lạc quan quá... - Không lạc quan thì sao? Chẳng nhẽ khóc? Khóc xong thì thằng bé sẽ mê gái à? - Chị không xấu hổ với bà con lối xóm? - Đèn nhà ai nấy sáng, cớ gì phải xấu hổ? Mình nuôi sao cho con mình cao lớn, tài giỏi, biết cách cư xử ngoài xã hội... Chừng nào con tôi ăn chơi lêu lổng, hư thân mất nết, ức hiếp kẻ khác thì tôi mới phải mắc cỡ, vì tôi đã dạy con không tốt. - [Thở dài] ... Thật ra thằng bé nhà tôi thích chơi đồ hàng với đám con gái chị ạ. - Haha, chị cứ lo xa. Biết đâu nó thích nhỏ nào trong nhóm đó? Straight, gay, les hay bisexual (song tính - PV) vốn là bản chất rồi. Đến khi tụi nó dậy thì, bản chất trỗi dậy thì chị có ngăn cản cũng chẳng được. Thôi thì hãy yêu con đúng nghĩa, yêu nó như chính con người nó. - Ừ... Chắc vậy. |
Đoạn hội thoại đã nhanh chóng lan truyền trên các tài khoản Facebook và nhận được vô số ủng hộ. Cá biệt, có trang nhận được gần 1000 lượt "like" tỏ thái độ đồng tình. Trong bình luận, giới trẻ cũng cho rằng, việc cộng đồng chấp nhận và không kì thị người đồng tính là xu hướng tiến bộ của xã hội. Không ít bạn cũng chia sẻ những kiến thức khoa học mà mình được biết.
AJ - một người đồng tính nam trẻ tuổi vô gia cư trên đường phố L.A, ảnh chụp cho bài báo "Young, gay and homeless in L.A. County" trên tờ Los Angeles Times (12/2010) |
Thầy cô chưa cập nhật kiến thức 20 năm?
Tuy nhiên, một cuộc điều tra mới nhất từ một số tổ chức về sức khỏe, văn hóa, gia đình và giới tính tại VN (CCIHP, CEFACOM, ISEE, ISE...) cho thấy, trong học đường, việc kì thị học sinh đồng tính không chỉ là vấn đề giữa các em, mà còn là từ phía thầy cô, những người có nhiệm vụ hướng dẫn học trò về tri thức và nhận thức.
Một học sinh Việt Nam thuật lại về bài kiểm tra giới tính trên lớp và tranh luận với giáo viên của mình, xảy ra vào tháng 4/2012:
(Ngày 18/4) Hôm vừa rồi lớp mình cô có cho làm một bài "Giáo dục giới tính" lấy điểm 15p. Trong đề có câu "Đồng tính là một bệnh?... A: Đúng....B: Sai...." Mình chọn "B:sai" nhưng đáp án cô đưa ra là "A: Đúng". Trước đó mình cũng đã tìm hiểu về vấn đề này thì thấy có nhiều nguồn thông tin đưa ra chứng minh rằng đồng tính không phải là một bệnh. Vậy là cô mình sai phải không mọi người?
(Ngày 19/4)Mình cũng đã nêu thắc mắc này với cô nhưng nói là phản đối thì không đúng. Cô nói là "đồng tính không phải là bệnh thì là gì?". Mình cũng đã đưa ra những kiến thức mà mình đọc được nhưng xem ra cô không bị thuyết phục lắm...
(Ngày 21/4) Tình hình là sáng nay, sau khi thu thập đủ "chứng cứ", mình đem ra nói với cô. Cô đẩy gọng kính lên rồi nhẹ nhàng bảo: "Em bắt đầu làm cô phải nghi ngờ giới tính của e rồi đấy" (!!!!!!)
Nghiên cứu do CCIHP thực hiện với trên 500 người đồng tính và chuyển giới ở Việt Nam năm 2012 (sử dụng phương pháp trực tuyến là phương pháp thế giới đang cho rằng thích hợp, do khó tiếp cận LGBT) cho thấy, 46% trong số họ đã từng trải nghiệm việc bị phân biệt đối xử và bạo lực với nhiều xu hướng tình dục và cách thể hiện giới của mình, nghiêm trọng hơn 31,2% các trường hợp có ý định tự tử. Bạo lực và phân biệt đối xử gây ra bởi các thầy cô giáo và cán bộ trong trường cũng chiếm tới 18% trong các trường hợp. Thiếu nhạy cảm, cũng như không đủ thông tin và kiến thức trong lĩnh vực này, các thầy cô giáo có thể làm tổn thương không chỉ tuổi thơ non nớt của các em mà còn cả cuộc đời sau đó của các em vì những vết thương không thể lành dù sau nhiều năm.
Một học sinh đồng tính nam viết lại:
"Nắng chói lòa mắt. Cả không gian quanh phòng học đều im lặng. Nó đứng đó chết trân. Những giọt nước mắt chảy tràn xuống má không làm vơi đi những lời cay nghiệt mà cô giáo đang giành cho nó: Em thật là bệnh hoạn, tôi không ngờ trong lớp học của tôi lại có một người biến thái đến như vậy. Em coi trong trường lớp này có ai như em không? Nếu như hôm nay tôi không đọc được những gì em viế thì tôi không dám nghĩ em lại ghê như vậy. Tôi đọc mà sởn gai ốc. Các em, các em có thấy nó biến thái không? Dạ có - cả lớp đồng thanh".
Mặc dù trên 80% trường hợp bị bạo lực xẩy ra ngay trong lớp học, hầu hết các trường hợp bạo lực này đã không được phát hiện và xử lý. Trong nhiều trường hợp, do sợ bị kì thị và bạo lực nhiều hơn, các em là nạn nhân của bạo lực đã không dám báo cáo với thầy cô. Ngay cả khi được báo cáo, 44% các trường hợp nói rằng thầy cô đã không làm gì. 16% thậm chí thầy cô còn quay lại khiển trách chính nạn nhân.
Cho đến hết ngày 16/5/2012, khoảng hơn 2000 chữ kí đã được thu thập bởi ICS - tổ chức của chính những LGBT tại Việt Nam - cho lá thư gửi tới Bộ trưởng Bộ giáo dục và Đào tạo Phạm Vũ Luận vì một trường học cởi mở hơn cho người đồng tính và chuyển giới.
Cũng nhân ngày thế giới phòng chống kỳ thị với người đồng tính, lưỡng tính và chuyển giới 17/05 (IDAHO), phát biểu từ Gevena, giám đốc điều hành của UNAIDS - ông Michel Sidibé cho biết: "Giá trị của xã hội không đo bằng tiền bạc hay quyền lực. Giá trị của xã hội phải được đó bằng cách mỗi con người trong đó được quý trọng thế nào, cho dù có khác nhau về xu hướng tình dục hay vị thế xã hội. Một xã hội thịnh vượng phải là nơi không ai bị loại trừ, mọi người đều được tôn trọng như nhau".
Hồ Hương Giang
(*) LGBT là viết tắt chỉ nhóm người đồng tính nữ (Lesbians), đồng tính nam (Gays), song tính (Bisexuals) và chuyển giới tính (Transgender)