Trong ngày đầu tiên áp dụng nghị định quản lý kinh doanh vàng, giá vàng trong nước có xu hướng tăng nhẹ.
Giá vàng trái chiều
Chốt ngày 25.5, giá vàng SJC đạt mức giao dịch 41,28-41,48 triệu đồng/lượng - tăng khoảng 120 nghìn đồng/lượng so với giá chốt ngày hôm trước. Có thời điểm giá vàng SJC leo thang lên mức cao nhất 41,32-41,52 triệu đồng/lượng, tăng lần lượt 150 nghìn đồng/lượng so với giá mở cửa buổi sáng. Giá vàng Bảo Tín Minh Châu biến động với biên độ nhỏ hơn và cuối ngày chốt giá ở mức 40,05-40,35 triệu đồng/lượng, tăng nhẹ 50 nghìn đồng/lượng so với giá lúc 15h ngày hôm trước. Trong khi đó, giá vàng thế giới sau nhiều phiên tăng - giảm thất thường bắt đầu giao dịch ổn định trong biên độ hẹp 1,552 - 1,562USD/oz.
Với các mức giá nêu trên, hiện giá vàng trong và ngoài nước đang vênh nhau một khoảng rất xa so với chuẩn. Theo tính toán của Trung tâm Nghiên cứu và khảo sát thị trường Bảo Tín Minh Châu, quy ra tiền đồng theo tỉ giá của các ngân hàng thương mại, hiện mỗi lượng vàng thế giới tương đương khoảng 39,3 đến 39,4 triệu đồng (đã bao gồm các chi phí liên quan) - thấp hơn giá vàng SJC gần 2 triệu đồng và thấp hơn vàng Rồng Thăng Long 950 nghìn đồng/lượng.
![]() |
| Trong ngày đầu tiên áp dụng nghị định quản lý kinh doanh vàng, giá vàng trong nước có xu hướng tăng nhẹ. |
Sự chênh lệch giá giữa vàng SJC với vàng miếng các thương hiệu khác hiện ngày càng bị nới rộng. Báo cáo đánh giá của một ngân hàng thương mại cho thấy, thị trường vàng trong ngày 24.5 giao dịch khá trầm lắng khi ngày hôm sau nghị định quản lý kinh doanh vàng bắt đầu có hiệu lực. Đánh giá này cho rằng, ảnh hưởng gần nhất của nghị định này chính là vàng thương hiệu khác SJC được mua thấp hơn nhiều so với giá niêm yết. Vào thời điểm giá vàng SJC được giao dịch ở mức 41,2 - 41,4 triệu đồng/lượng, vàng khác thương hiệu như vàng miếng Rồng Thăng Long mua vào 40 triệu đồng/lượng - thấp hơn 1 triệu đồng/lượng so với SJC. Chênh lệch giá vàng giữa hai thương hiệu này vào chiều ngày 25.5 thậm chí còn lên đến 1,11 triệu đồng/lượng.
Ngoài ra, biên độ chênh lệch mua vào - bán ra giữa các thương hiệu cũng đang có sự khác biệt. Biên độ chênh lệch vàng Eximbank đang thấp nhất với chênh lệch mua vào - bán ra là 80 nghìn đồng/lượng. Biên độ thương hiệu vàng Rồng Thăng Long và AAA đang cao nhất với chênh lệch mua vào - bán ra là 300 nghìn đồng/lượng. Các thương hiệu vàng còn lại có mức chênh lệch là từ 100-180 nghìn đồng/lượng. Báo cáo của một DN sản xuất vàng miếng chiều 25.5 còn cho rằng, biên độ chênh lệch của một số hãng là quá thấp, điều này cho thấy sự cạnh tranh không lành mạnh giữa các thương hiệu và họ đang phá giá để lôi kéo khách hàng.
Khó xử với vàng miếng hai giá
Các công ty và một số người dân phản ảnh vàng miếng các thương hiệu khác đang được mua bán với giá thấp hơn vàng SJC có lúc cả triệu đồng/lượng, gây thiệt thòi cho người đã mua vàng. Từ đó, doanh nghiệp bị người mua vàng cáo buộc không giữ tròn trách nhiệm đối với số vàng đã bán ra. Để bảo đảm quyền lợi của người đã mua vàng các thương hiệu khác, từ lâu đã có đề xuất sớm cho chuyển đổi vàng miếng các thương hiệu khác sang thương hiệu SJC.
Ngân hàng Nhà nước có lý do thận trọng khi cho chuyển đổi vàng miếng các thương hiệu khác sang SJC, bởi việc này có thể bị lợi dụng để hợp thức hóa vàng lậu, ảnh hưởng đến tỉ giá.
Việc chuyển đổi vàng thương hiệu khác sang SJC phức tạp là do hoạt động nhập lậu vàng. Có nhập lậu vàng là giá USD tại thị trường tự do tăng nóng, rồi tác động ngược gây sức ép buộc phải tăng giá USD tại ngân hàng. Cũng may là thị trường chỉ tiêu thụ vàng miếng SJC, vì thế vàng lậu chỉ bán được khi được dập thành vàng miếng SJC. Nắm được điểm yếu này, Ngân hàng Nhà nước đã "trưng thu" toàn bộ máy móc cũng như quyền sản xuất vàng miếng SJC của Công ty Vàng bạc đá quý Sài Gòn. Với quyết định này, từ nhiều tháng qua, vàng lậu về nhưng không tiêu thụ được, tình trạng gom USD tiền mặt để nhập lậu vàng cũng giảm hẳn. Nhờ thế, giá USD tại thị trường tự do nhiều lúc thấp hơn của ngân hàng, dân thay vì bán USD cho tiệm vàng đã bán cho ngân hàng.
Cho đến nay, Ngân hàng Nhà nước không thể quản lý các máy dập vàng mang thương hiệu khác, ngoài SJC. Tới đây có quản được cũng không thể biết có bao nhiêu miếng vàng thương hiệu khác đã được bán ra thị trường. Ngân hàng Nhà nước có yêu cầu doanh nghiệp sản xuất vàng miếng thương hiệu không phải SJC báo cáo lượng vàng tồn kho. Nhưng con số này không thể bất biến vì có thể doanh nghiệp báo cáo số vàng cần chuyển đổi tăng thêm do mua lại vàng trước đây dân đã mua.
Khi không nắm chắc số lượng vàng cần chuyển đổi, không loại trừ trong quá trình chuyển đổi một vài đơn vị có thương hiệu vàng miếng dập thêm vàng từ nguồn vàng lậu, sau đó chuyển thành vàng SJC xem như hợp thức hóa vàng lậu.
Hiện vàng nguyên liệu chủ yếu là vàng lậu, thấp hơn vàng SJC trên dưới 1 triệu đồng/lượng. Như vậy, chỉ cần mua vàng trôi nổi dập ra vàng miếng rồi chuyển đổi thành vàng SJC, chi phí gia công chỉ vài chục ngàn đồng/lượng là có thể thu lợi tiền triệu.
Hiện chính các doanh nghiệp vàng có thương hiệu không phải SJC sốt ruột hơn ai hết để được chuyển đổi vàng của họ sang SJC. Và việc ép giá mua vàng các thương hiệu khác SJC của dân cũng là một cách để tạo sức ép lên Ngân hàng Nhà nước sớm cho thực hiện quá trình chuyển đổi này.
Cần nhắc lại cuối năm 2011, các đơn vị đã đề xuất Ngân hàng Nhà nước cho chuyển đổi một số vàng thương hiệu khác qua SJC. Nhưng nay vẫn "lòi" thêm và số lượng đăng ký cần chuyển đổi lần này gấp nhiều lần đợt cuối năm 2011.
Không rõ tới đây sẽ còn bao nhiêu đợt chuyển đổi, và do vậy việc kéo giá vàng miếng các thương hiệu khác ngang với giá vàng SJC là bài toán khó với Ngân hàng Nhà nước. Bởi một số công ty vẫn kềm giá mua vàng của dân để gây sức ép lên Ngân hàng Nhà nước phải cho chuyển đổi. Trong khi thực tế số vàng thương hiệu khác do dân nắm giữ là không đáng kể. Vì vậy, việc không chặt chẽ khi cho chuyển đổi sẽ mang lại lợi nhuận kếch sù cho một số đơn vị, trong khi người dân đã mua vàng các thương hiệu khác vẫn bị thiệt.
(Theo Lao Động, Tuổi Trẻ)
