Đã biếu tiền theo tháng, nhưng mỗi lần về chơi mẹ chồng tôi cũng bóng gió đau yếu phải mua tiền thuốc thang…

Quê tôi ở Nghệ An, còn quê chồng ở Phú Thọ, vợ chồng tôi cùng lập nghiệp ở Hà Nội. Mang tiếng ở Thủ đô, nhưng thu nhập của hai vợ chồng tôi cũng không nhiều, chỉ trên 10 triệu/ tháng, chúng tôi vẫn đang ở nhà thuê, lại nuôi hai con nhỏ, nên cuộc sống gia đình cực kỳ vất vả.

{keywords}
Ảnh minh họa

Cưới nhau được gần 10 năm nhưng tằn tiệm lắm mà đến giờ vợ chồng tôi mới tích lũy được gần 200 triệu, đấy là từ lúc chưa có con cái, chứ còn bây giờ có hai đứa con rồi thì hàng tháng làm ra trừ tất cả các khoản chi phí học hành cho con, xăng xe, điện thoại, thuê nhà, đối nội đối ngoại thì vợ chồng tôi chỉ còn đủ tiêu, hoặc có dư ra thì cũng chẳng đáng là bao. Có tháng dùng nhiều tiền, hoặc con cái ốm đau còn tiêu cả vào tiền tiết kiệm.

Thế nhưng bố mẹ chồng và anh em nhà chồng ở quê thì không bao giờ nghĩ cuộc sống của chúng tôi như vậy, họ cứ nghĩ vợ chồng tôi có công việc ổn định, thu nhập đều đặn, nên dư dả lắm.

Tiền biếu ông bà nội thì hai vợ chồng tôi đã thống nhất gửi hàng tháng, nhưng lần nào về chơi mẹ chồng tôi cũng bóng gió đau yếu phải bỏ tiền mua thuốc thang, hay người nọ người kia hàng xóm được con dâu, con trai ở thành phố về mua cho cái này cái kia để vòi vĩnh vợ chồng tôi.

Bố mẹ chồng thì đã thế, anh em nhà chồng cũng chẳng vừa. Họ cũng giống như anh em nhà chồng chị Hoài Phương, cứ động có việc gì cần đến tiền là lại điện thoại cho chồng tôi hỏi vay, mà họ chỉ điện cho chồng tôi hỏi chứ tuyệt đối không điện cho tôi bao giờ. Chồng tôi lại về đòi tôi đưa tiền, vì làm được đồng nào anh đưa hết tôi giữ. Không cho vay thì ngại, mà cho vay thì hết lần này đến lần khác, hết người này đến người khác, ức chế lắm.

Họ cứ nghĩ ở thành phố, đi làm có lương ổn định thì cuộc sống vương giả, giàu có lắm, chẳng bao giờ phải lo đến tiền. Nhưng họ đâu có hiểu rằng thu nhập ở thành phố thì có hạn, lại ra khỏi nhà là phải cần đến tiền, cái gì cũng lại đắt đỏ, chứ đâu như ở quê, thu nhập thấp hơn nhưng gạo thì tự làm ra, rau cỏ, ngan gà cũng ở vườn, nhà cửa lại không phải thuê mướn, nên có khi hàng tháng cũng chẳng mất chi phí gì, làm ra đồng nào tích lũy được đồng đấy.

Vợ chồng tôi cũng nhiều lần to tiếng cũng chỉ vì nhà chồng cứ liên tục nhờ vả quá nhiều. Cảnh làm dâu khổ quá các anh, chị ạ, chồng hiểu và thông cảm cho thì còn đỡ, không hiểu và thông cảm cho thì lại nghĩ mình ích kỷ với nhà chồng

(Theo BaoDatViet)