- Hôm nay (5/12) là ngày thứ 2 diễn ra phiên xử BS Nguyễn Mạnh Tường trong vụ ném xác chị Lê Thị Thanh Huyền. Trong phiên tòa hôm qua, bị cáo Tường chỉ thừa nhận việc vứt xác là sai...

XEM PHẦN TƯỜNG THUẬT NGÀY 4/12:
 

Xử vụ BS Tường: Bảo vệ Khánh thay đổi lời khai

Sáng nay (4/12), TAND TP Hà Nội mở lại phiên xử vụ Thẩm mỹ viện Cát Tường. Dự kiến phiên tòa diễn ra trong 2 ngày.

Bị cáo Tường chỉ thừa nhận việc vứt xác là sai

 'Thủ thuật hút mỡ bị cáo làm chưa chắc đúng, nhưng không phải làm sai. Khi bị cáo thực hiện, chưa có quy định cụ thể. Còn việc vứt xác thì là sai...'

8h30: Tòa tiếp tục với phần thẩm vấn.

Trước đó, vào cuối giờ chiều ngày hôm qua 4/12, luật sư Vũ Gia Trưởng tập trung thẩm vấn bị cáo Tường, chị Mai, Phó Giám đốc TMV Cát Tường và những người liên quan để làm rõ cuộc họp bàn sau khi chị Huyền bị tử vong tại TMV.

{keywords}
Hai bị cáo trong phiên xử ngày 5/12 - (Ảnh: Tuyết Nhung)

Trong cuộc họp đó, mọi người đưa ra hai phương án. Thứ nhất, đem xác chị Huyền vào bệnh viện rồi gọi người nhà đến.

Thứ hai, đưa xác chị Huyền đến chỗ đường vắng, tạo hiện trường giả vụ tai nạn. Khánh và Công đã mang xe máy của chị Huyền ra đường, tạo vết xước, làm giả hiện trường vụ tai nạn.

8h35: Luật sư Trưởng tiếp tục thẩm vấn các bị cáo và những người liên quan:

*Thẩm vấn bị cáo Khánh:

- Hôm qua bị cáo khai mang xe chị Huyền ra đường để kéo lê xe, gây xước, nhưng do vướng cái bảo vệ xe nên không làm xước được. Vậy ai sai bị cáo làm việc đó?
Chị Mai và Lan Anh bảo.

- Việc này bị cáo hành động thời điểm nào?
Gần 11 giờ đêm, trước khi bê xác.

- Sau đó mới về bê xác đúng không?
Vâng.

- Cuộc họp bàn có những ai?
Có anh Tường, chị Mai, một số người khác và hai người mà bị cáo không biết mặt.

8h40: Thẩm vấn bị cáo Tường:

- Thế hai người kia là ai?
Là bạn của Mai.

- Đến để làm gì?
Là người đứng ra sau này để giải quyết vụ việc TMV Cát Tường.

- Có bàn đến việc đưa xe chị Huyền đi làm xước để tạo hiện trường giả vụ TNGT không? Bị cáo có nghe Thành khai đã nghe Mai bàn như thế không?
Bị cáo không bàn việc đó.

8h44: Thẩm vấn chị Mai - PGĐ TMV Cát Tường:

- Chị có nhớ về cuộc họp bàn đó?
Không có cuộc họp bàn đó. Hôm đó rất lộn xộn. Đó không phải là cuộc họp bàn, mọi người đi ra đi vào. Tôi sẵn sàng đối chất. Những lời khai của mọi người là do không nghe rõ, không biết rõ.

- Về hai người đàn bà lạ mặt?
Tôi có nhờ hai người bạn, khi anh Tường gây ra chuyện, rất hoảng loạn, tôi có nhờ hai người bạn đến.

- Mai có chỉ đạo mọi người phi tang mọi thứ ở TMV Cát Tường không?
Việc dọn dẹp chỉ đạo, anh Tường nói là không biết gì, nhưng mọi việc ở TMV là anh Tường chỉ đạo nhân viên. Nếu tôi có chỉ đạo nhân viên là do anh Tường chỉ đạo tôi chỉ đạo nhân viên.

Trong bản cáo trạng nói đưa đồ về nhà tôi là không đúng, chỉ là mang máy tính cá nhân của tôi và máy ảnh về nhà, không có chuyện chuyển đồ về nhà tôi.

- 5 máy tính xách tay, ai là người chỉ đạo phi tang, ném xuống hồ Hoàng Cầu?
Chắc chắn là anh Tường chỉ đạo.

Về lời khai nói trên của chị Mai, Tường khai: Như vậy là không đúng sự thật. Khi tháo máy vi tính, bị cáo hỏi tại sao phải đưa máy tính đi. Chuyện tháo camera, bị cáo không hề làm, không có chuyện chỉ đạo. Bị cáo giao quyền quản lý cho Mai.

- Việc nhân viên mang đi vứt khắp nơi, mọi người khai Tường và Mai chỉ đạo. Vậy Tường và Mai phải giải thích rõ. Nhân viên không thể tự tiện làm? Tường giải thích trước?
Bị cáo đã nói rồi, khi đang cấp cứu thì nhân viên đã chuyển đồ đi rồi. Em của Mai không phải là nhân viên TMV nhưng lại đến đó chuyển đồ đi. Làm sao bị cáo chỉ đạo được em của Mai.

8h48: Chị Mai khai: Lúc đang cấp cứu, đã ai biết chị Huyền như thế nào mà chỉ đạo chuyển đồ. Việc chỉ đạo nhân viên tôi có chỉ đạo, nhưng là theo chỉ đạo của anh Tường.

Tôi là người làm thuê, tại sao tôi phải làm những việc như thế. Tôi không nghĩ hôm nay bác sỹ Tường lại khai như thế. Hôm đó chúng tôi là giúp đỡ bác sỹ Tường chứ tôi không có quyền lợi, nghĩa vụ ở đó.

{keywords}


8h52: Tiếp tục hỏi bị cáo Khánh:

- Chị Mai chỉ đạo gì?
Phải tìm được phiếu thu vì nếu tạo hiện trường giả mà lộ phiếu thu thì lộ chuyện. Chị Mai chỉ đạo, tìm phiếu thu của chị Huyền mang về đây.

- Có ai bảo bị cáo đi mua phiếu thu, viết giả vào đó?
Chị Mai bảo bị cáo đi mua phiếu thu, giả là có vài khách hàng đến làm nhưng hoãn không làm việc đó.

8h55: Về lời khai trên, chị Mai khai: Việc chỉ đạo Khánh đi tìm phiếu thu là có, để tìm địa chỉ của chị Huyền báo cho gia đình. Còn lại tất cả là do anh Tường chỉ đạo.

- Nhưng điện thoại của chị Huyền reo liên tục, cuộc gọi đến là “chồng yêu”, sao phải tìm phiếu thu để tìm địa chỉ, trong khi trước đó khách hàng đến là phải có thông tin địa chỉ khách hàng rồi?
Khi chị Huyền vào gặp các bộ phận khác nhau, khi sự cố xảy ra tôi không tìm được địa chỉ của chị Huyền. Khi điện thoại đến, anh Tường không cho nghe, chỉ tìm phiếu thu, tìm địa chỉ, thu thập thông tin để đấy thôi.

9h00: Thẩm vấn bị cáo Tường:

- Bị cáo đánh giá thế nào về lời khai của chị Mai?
Bị cáo không biết, không bảo ai đi làm việc tìm phiếu thu. Thực tế bị cáo không chỉ đạo ai. Mọi người coi bị cáo là đầu vụ, đổ mọi tội lỗi cho bị cáo.

Về lời khai nói trên của Tường, Mai nói: Sao anh Tường lại đổ cho hết nhân viên này đến nhân viên kia. Em là người trực tiếp giúp anh. Anh là chủ TMV thì anh phải là người chịu trách nhiệm chứ.

Bị cáo Tường: Chứng cứ hoặc lời nói hầu hết là Mai chỉ đạo, trong khi đó bị cáo thậm chí không biết có chuyện đó xảy ra, sao lại nói bị cáo chỉ đạo.

9h08: Luật sư Trưởng tiếp tục hỏi chị Mai:

- Mục đích đưa chị Huyền vào bệnh viện?
Để báo gia đình đến đàm phán và nhận xác.

- Tất cả các chứng cứ về việc chị Huyền đến TMV đã bị phi tang, vậy lấy căn cứ nào để thương lượng? Tường và Mai cho mọi người biết?
Tường nói: Việc chỉ đạo bị cáo không biết. Việc chỉ đạo tiêu hủy các thứ khác, bị cáo không biết.

{keywords}

Luật sư Trưởng - Luật sư bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho gia đình bị hại.

- Mục đích đưa xác chị Huyền vào bệnh viện để báo cho người nhà, sao không đưa luôn, phải chờ đến đêm?
Bị cáo sợ, xung quanh rất đông người, đưa ra không tránh khỏi con mắt tò mò của mọi người.

- Khi đến cổng bệnh viện rồi sao lại sợ đông người, đằng nào cũng báo cho người nhà mà?
Tâm lý đưa cái xác đến, bị cáo rất sợ. Đưa một xác đến, chắc chắn mọi người xung quanh rất tò mò, còn sợ mọi người hô hoán.

- Hành vi đưa xác chị Huyền lên ô tô, bị cáo có làm gì với xác chị Huyền không?
Bị cáo không làm gì.

9h13: Thẩm vấn anh Công:

- Anh có tham gia bê xác chị Huyền không?
Có. Do anh Tường nhờ.

- Lúc đó, cơ thể chị Huyền ntn?
Cứng lại rồi.

- Chị Huyền đặt ở đâu? Trong tư thế thế nào?
Nằm ngửa. Lúc đó tôi ngoảnh mặt đi. Tôi đóng cửa xe.

- Anh có chứng kiến trong phòng hậu phẫu anh Tường làm gì không?
Không.

- Anh có chứng kiến anh Tường có tác động gì vào xác chị Huyền trong phòng hậu phẫu không?
Có. Anh Tường gập xác chị Huyền nhưng không gập được.

Bị cáo Khánh xác nhận lời khai của Công là đúng.

Bị cáo Tường khai về việc này: Lúc bê xác lên, Khánh, Công, Long đứng ở đó, đầu của chị Huyền ở trong, tay chân đã cứng rồi, làm sao nói gập được. Chắc Long là người đóng cửa xe. Khi xác của chị Huyền trong xe ô tô, ở trong không ai bê được, bị cáo lên xe ô tô, bê phần đầu lên, làm sao mà vừa bê vừa xuống đóng cửa xe.

Bị cáo Khánh xác nhận Tường là người đóng cửa xe, trong khi bị cáo Tường vẫn không nhận mình là người đóng cửa xe.

- Chị Huyền 1m6, trong khi xe chỉ đủ 1m4, như vậy không thể đóng cửa xe được.
Co cứng của cái xác này không như một cái que, chỉ thừa ra 20cm, vẫn thu xếp đóng cửa xe được. Bị cáo ngồi trên xe không thể đóng cửa xe được.

Tâm tư của mẹ chị Huyền trước phiên xử BS Tường

"Ngày mai, trong phiên tòa xét xử vụ án thẩm mỹ viện Cát Tường, gia đình tôi sẽ xem xét việc xin giảm án cho bảo vệ Đào Quang Khánh…"

9h16: Luật sư Truởng tiếp tục thẩm vấn bị cáo Tường:

- Sau khi mọi người tiếp nhận thông tin về gợi ý của Khánh trong việc ném xác chị Huyền thì sau đó như thế nào?
Tôi cứ thế đi.

- Như thế thì biết được đi đâu?
Luật sư suy diễn. Bây giờ có thể hiểu cùng đi, cần gì phải phân công đâu. Tôi lái xe không biết Khánh đi sau, đến tận sông Kim Ngưu mới biết Khánh lái đi đằng sau.

- Tại sao không có ý định vứt xác lại lái xe ra phía bờ sông chứ không đi chỗ khác, như nhà xác chẳng hạn?
Đi thì không biết là đi đâu. Đầu tiên không có ý định và không nghĩ là đi vứt xác. Đầu tiên không định ra bờ sông, thấy Khánh và vợ đi sau mới nghĩ là đi ra phía bờ sông.

- Ai là người bảo Khánh vứt xe máy và túi xách của chị Huyền?
Khánh đang đi ở sau, vượt lên xe, đỗ vào đấy, bị cáo đi dẹp vào đường. Lúc đó Khánh để xe ở vỉa hè. Tối hôm sau tôi hỏi Khánh sao lại để xe ở đấy, Khánh nói để đó để coi như vứt xe đi.

- Xe đó là của nạn nhân, đã để ở TMV, Tường phải quản lý, tại sao khi Khánh mang xe vứt ở đó Tường lại không có ý kiến gì?
Do lúc đó hoảng loạn.

9h20: Bị cáo Khánh khai: Anh Tường khai thế là sai. Lúc đó anh Tường bảo bị cáo vứt xe lại, lên xe đi với anh, anh đi cùng cái xác sợ quá. Bị cáo có đi cùng Tường vứt xác nạn nhân.

Khi bị cáo đặt xác chị Huyền lên thành cầu, gió mạnh tung áo chị Huyền lên, bị cáo thấy vết rạch 5-6cm ở bụng chị Huyền. Khi vứt xuống có cái thảm phủ trên mặt chị Huyền.

Bị cáo Tường khai: Vết rạch trên bụng chị Huyền chỉ 2cm.

9h25: Luật sư Trưởng thẩm vấn chị Hằng:

- Ai là người quyết định vứt xác chị Huyền xuống sông?
Anh Tường.

9h30: Anh Huy, chồng chị Huyền khai: Vợ chồng tôi lấy nhau 7 năm, vợ tôi chưa hề có tiền sử mắc bệnh gì. Vợ tôi được khám định kỳ ở cơ quan, có thể kiểm tra bệnh án. Vợ tôi không bị động kinh bao giờ.

Mẹ chị Huyền cũng khẳng định con gái mình không có tiền sử bệnh động kinh.

{keywords}

{keywords}

Gia đình chị Huyền tại phiên xét xử. (Ảnh: T.Nhung)

9h35: Anh Huy trả lời HĐXX:

Vợ tôi đi ra khỏi nhà mặc quần đen, áo hoa đen nền trắng, không cổ, tay nhỡ, bên ngoài mặc áo vét. Khi tôi có mặt ở bến đò Vân Đức thi thể không đầu, mất chân tay, mặc áo hoa đen, quần đen.

Xác đang ở trạng thái phân hủy, tôi không thể chắc chắn được. Gia đình tôi đã yêu cầu giám định, vì có sự nghi ngờ quần áo không biết có phải của vợ tôi hay không.

Việc tìm kiếm xác vợ, ngoài tôi còn có các chú, các anh, chia ra các nhóm, các khu vực để tìm, mỗi nhóm thuê thợ lặn ở từng khu vực tìm kiếm. Có những trường hợp với thợ lặn, ngay hôm đầu tiên chỉ mong muốn tìm càng sớm càng tốt, có những cái không thể lấy hóa đơn, làm giấy viết tay được. Có những người chúng tôi không liên hệ lại được họ, vì họ làm nghề sông nước.

10h00: Luật sư Tuấn, người bào chữa cho bị cáo Khánh hỏi Khánh:

- Sau khi đưa xác vào viện, anh Tường nói gì với Khánh?
Anh Tường nói đi vứt.

- Lúc đó có ai đứng cạnh bị cáo?
Có chị Hằng đứng cách khoảng 3m.

- Ngoài ra có ai không?
Không.

- Khánh nói ntn?
Bị cáo nói với anh Tường, anh là BS, người ta cũng là BS thì làm sao giấu được. Xong anh Tường mới nói là đi vứt và bị cáo đồng ý.

10h05: Luật sư Tuấn hỏi chị Hằng, vợ bị cáo Tường:

- Chị khai có khuyên can nhưng Khánh nói chị không khuyên can?
Tôi có khuyên can.

Luật sư Tuấn hỏi Khánh:

- Anh Tường có trao đổi với bị cáo không?
Có lần được tiếp xúc, anh Tường bảo chuyện đã thế rồi, cứ khai thế đi, có gì sẽ có người ở ngoài lo cho bị cáo. Yên tâm, có gì cứ nhận đi. Khi đó bị cáo bị bắt chưa được 2 hôm,  đang ở trại giam số 1, được trích xuất cùng anh Tường.

Khi được hỏi, Tường đã phủ nhận lời khai này của Khánh.

10h07: Luật sư Giang, người đồng bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của gia đình nạn nhân hỏi anh Huy, chồng chị Huyền:

- Thu nhập hàng tháng của vợ anh là bao nhiêu?
Cty báo lại là hơn 17 triệu đồng/tháng.

- Lương tháng của anh là bao nhiêu?
Tôi làm nghề tự do, thu thập không ổn định, từ 4-5 triệu.

- Chi phí sinh hoạt hàng ngày của gia đình anh?
Chi phí hơn 12 triệu cho hai con trai.

10h10: Luật sư Trang Vân, luật sư của bị cáo Tường hỏi bị cáo Khánh:

- Trong hơn 10 lần lấy cung, các lần lấy cung không thống nhất nhau, nhưng có điểm thống nhất là bị cáo nhận sự chỉ đạo của chị Mai về việc phi tang, mua hóa đơn và việc bị cáo đề xuất việc vứt xác. Tại phiên tòa hôm nay, bị cáo nói bị cáo nhận tội thay cho anh Tường theo ý anh Tường trong một lần được gặp anh ta?
Anh Tường đã hứa, bị cáo mong ngóng được gặp lại bố mẹ, nhưng giờ bị cáo thấy cần nói điều đúng.

10h20: Tòa kết thúc phần xét hỏi, chuyển sang phần tranh luận.

10h22: Đại diện VKS luận tội và đề xuất mức án đối với Nguyễn Mạnh Tường và Đào Quang Khánh.

{keywords}
Đại diện VKSND.

Bị cáo không thành khẩn, không nhận nguyên nhân cái chết của chị Huyền là do bị cáo.
Căn cứ lời khai của các bị cáo, nhân chứng, dựa vào kết quả thẩm vấn tại tòa, dựa vào các vật chứng cùng một số tài liệu khác, có đủ cơ sở kết luận bác sỹ Tường đã tiến hành hút mỡ, bơm ngực cho chị Huyền khi cơ sở chưa đủ điều kiện. Bác sỹ Tường không tiến hành thử máu chảy, máu đông... dẫn đến chị Huyền tử vong.

Bị cáo Khánh đã lấy trộm tài sản của chị Huyền. Tiếp đó Khánh và Tường khiêng xác chị Huyền ra xe ô tô đưa ra bệnh viện Bưu Điện. Tường đồng ý chở xác chị Huyền đến cầu Thanh Trì, ném xuống sông.

Hành vi của Tường phạm vào tội Vi phạm quy định khám chữa bệnh, khiến chị Huyền tử vong. Đặc biệt, sau khi chị Huyền tử vong, các bị cáo đã đem xác nạn nhân vứt xuống sông, gây phẫn nộ nhân dân, tổn thất thiệt hại vật chất to lớn cho gia đình nạn nhân và cơ quan điều tra, gây ảnh hưởng xấu đến hình ảnh ngành y tế...

Tuy nhiên, bị cáo Tường chưa có tiền án tiền sự, có bằng khen, bố đẻ có nhiều huân huy chương. Số tiền 200 triệu đồng chị Hằng đền bù cho gia đình nạn nhân, nhưng Tường không nhận là đã tác động để gia đình đền bù, nên tình tiết này không được tính là tình tiết giảm nhẹ tội.

10h27: VKS đề nghị HĐXX xử phạt Tường 13-14 năm tội Vi phạm các quy định về khám chữa bệnh; 4-5 năm tội Xâm phạm thi thể, mồ mả. Tổng hợp hình phạt cho cả hai tội là 17- 19 năm tù giam.

Đề nghị xử phạt bị cáo Khánh 18- 14 tháng tù tội Trộm cắp tài sản; 30 - 36 tháng tù tội Xâm phạm thi thể, mồ mả. Tổng hợp hình phạt là 48- 60 tháng tù giam.

Đề nghị bị cáo Tường đền bù 69 triệu đồng tiền bồi thường trách nhiệm dân sự, có trách nhiêm cấp dưỡng cho mỗi con chị Huyền 1 triệu đồng/cháu. Tiền mai táng và tìm xác, đề nghị HĐXX tính toán.

10h30: Luật sư Trang Vân trình bầy phần bào chữa cho bị cáo Tường:

Luật sư gửi lời chia sẻ đến gia đình nạn nhân. Theo luật sư, vụ án đã có quá trình kéo dài với hai lần điều tra bổ sung.

Bị cáo chưa được cấp phép đã mở TMV là sai, nhưng bị cáo được đào tạo bài bản về chuyên môn, có các bằng cấp, được Bộ Y tế cấp chứng chỉ hành nghề chuyên ngành ngoại khoa chỉnh hình. Bị cáo được dự các hội thảo, tiếp xúc với các đồng nghiệp ở các bệnh viện lớn, nên bị cáo đã thu lượm được nhiều kiến thức để áp dụng vào việc làm đẹp cho khách hàng.

{keywords}
(Ảnh: T.Nhung)

Chính bác sỹ Tường không làm các xét nghiệm cho chị Huyền trước khi phẫu thuật. Quá trình thẩm tra công khai tại tòa, bị cáo đã làm những biện pháp cấp cứu cần thiết cho nạn nhân. Không chỉ có bác sỹ Tường còn có một đồng nghiệp khác.

Các bác sỹ tập trung cao độ để cấp cứu cho nạn nhân. Khi bác sỹ Thành và Tường quay lại TMV, chị Huyền đã tử vong. Vậy thời điểm chị Huyền tử vong là khi nào, nguyên nhân chết là gì, chưa khẳng định được các thủ thuật của Tường làm chết chị Huyền. Vậy thì bị cáo không được coi là có tội khi còn những nghi ngờ chưa được làm sáng tỏ thì phải xử lý theo hướng có lợi cho bị cáo.

Việc thay đổi khung hình phạt của bị cáo không có cơ sở nào.

Bị cáo Tường có vi phạm trong việc cấy mỡ tự thân và VKS cáo buộc bị cáo phạm tội Vi phạm quy định khám chữa bệnh, nhưng chưa có một kết luận nào cho thấy việc làm của bác sỹ Tường gây ra cái chết cho nạn nhân.

Cáo trạng ghi nhận tình trạng chị Huyền bị co giật. Đây là tình tiết mới, không có trong cáo trạng lần một. Có sự không đồng nhất trong các lời khai của bị cáo và nhân chứng. Thực tế nếu nạn nhân co giật thì bị cáo không thể tiến hành phẫu thuật được.

Chỉ có bác sỹ Tường là người có kinh nghiệm và kỹ năng về chuyên môn. Các y tá chỉ tiếp cận và chứng kiến rõ nét nhất khi chị Huyền đã được đưa vào phòng hậu phẫu. Như vậy sao có thể kết luận bác sỹ Tường cố tình phẫu thuật cho chị Huyền khi đang bị co giật.

Về góc độ chuyên môn y tế, cáo trạng có trích dẫn trả lời của ngành y tế, tuy nhiên phần trả lời dựa vào phần hỏi của cơ quan điều tra, trong khi thực tế bị cáo chưa dùng hết 5 chai thuốc.

Chỉ xác định việc sử dụng thuốc của bị cáo Tường không đúng với quy trình chuẩn, không xác định được việc này có tác dụng làm tổn hại đến chị Huyền hay không. Tiếc là vụ án lớn này mà đại diện của ngành y tế có mặt không đưa ra được ý kiến chuyên môn nào.

Sự khác biệt giữa thủ thuật và phẫu thuật, có sự khác biệt.

Liên quan đến điều 242, trong phần nhận định của VKS- hành vi của Tường và Khánh là đặc biệt nghiêm trọng, gây phẫn nộ dư luận, làm ảnh hưởng đến hình ảnh ngành y tế. Đối với phần nhận định này, luật sư cho rằng không có cơ sở.

Chị Huyền tử vong là một rủi ro không mong muốn. Cá nhân bị cáo không xác định được tử vong là do đâu, khi bị cáo về chị Huyền đã tử vong rồi, sau đó bị cáo hoảng loạn mà đem vứt xác. Trong ngành y, rủi ro là khó tránh, bị cáo không phải trong tình trạng bệnh nhân nguy hiểm mà bỏ đi. Diễn biến ở TMV ntn bị cáo không kiểm soát được.

Không thể sử dụng hậu quả tội 246 để áp vào hậu quả điều 242.

Sự mất bình tĩnh, hoang mang của bị cáo đã khiến bị cáo dẫn đến việc làm sai lầm, dù trước đó đã định đưa nạn nhân vào bệnh viên. Chỉ sau ý kiến đột xuất của Khánh, Tường mới vứt xác nạn nhân xuống sông.

Luật sư mong HĐXX và gia đình bị hại hiểu cho tâm lý của bị cáo Tường. Khi thấy có cái chết đã hoang mang, lo lắng đến tận cùng. Bị cáo lên tầng hút thuốc, thắp hương. Bị cáo không thể lý giải sao lại có hành động sai lầm như vậy. Nếu bị cáo tỉnh táo giải quyết đã không có hậu quả hôm nay.

Các bị cáo và những người làm chứng khác đã không thể xác định được Tường là người trực tiếp chỉ đạo phi tang tại TMV. Mai là người thông báo nạn nhân đã chết và chỉ đạo các nhân viên dọn dẹp đồ.

Một số người làm chứng chịu sự chỉ đạo trực tiếp của chị Mai đã không được triệu tập đến tòa. Các bút lục lời khai cho thấy Mai là người trực tiếp chỉ đạo nhân viên đem phi tang mọi thứ ở TMV.

Trong vụ án này xuất hiện cả những người thân của chị Mai là chồng, em chị Mai. Tất cả việc thu dọn đồ ở TMV đã diễn ra như một guồng máy đã được lập trình trước. Luật sư mong HĐXX nhận định đúng hành vi của bị cáo Tường. Bị cáo chỉ có hành vi phi tang xác chị Huyền chứ không chỉ đạo nhân viên phi tang đồ đạc ở TMV.

Bị cáo là người có quá trình tu dưỡng, có thành tích công tác, có tay nghề vững vàng, đã có nhiều nạn nhân được cứu sống. Bị cáo có hơn 20 lần khai và tường trình, tất cả đều nhất quán với nhau, cho thấy bị cáo tích cực hợp tác với cơ quan điều tra.

Liên quan đến các tình tiết giảm nhẹ, luật sư cho rằng VKS đã chưa áp dụng đầy đủ các tình tiết giảm nhẹ cho bị cáo.

11h05: Luật sư Nguyễn Anh Thơm, trình bầy phần bào chữa cho bị cáo Khánh:

Mất mát với gia đình chị Huyền là không gì bù đắp nổi. Hành vi của bị cáo Tường có mối quan hệ đến hành vi của Khánh. Tại tòa và quá trình điều tra đều chưa tìm ra được nguyên nhân chết của chị Huyền.

Mối quan hệ nhân quả, phải có hành vi của Tường mới dẫn đến cái chết của chị Huyền, mới có thể quy kết cho bị cáo. Thực tế, hoàn toàn không làm rõ được nguyên nhân chết. Tường cũng mong muốn tìm được nguyên nhân chết mới đánh giá đúng tội danh cho bị cáo.

Muốn quy kết hành vi của bị cáo phải có hậu quả xảy ra, không thể chỉ nói đến chuyện không có giấy phép- đó chỉ là lỗi hành chính. Phải chứng minh được hành vi của bị cáo Tường là lỗi cố ý.

Việc truy tố tội danh bị cáo Khánh là sai về lý luận và bản chất hành vi. Ở tội Xâm phạm thi thể theo điều 246, luật sư cho rằng không đủ cơ sở quy kết bị cáo. Động cơ mục đích trong việc vứt xác của Khánh, ở đây Khánh và Tường không thỏa mãn dấu hiệu chủ quan. Tường nghĩ mình làm chết chị Huyền nên đã mang xác đi phi tang, nhằm che dấu tội phạm.

Chủ tài sản là chị Huyền đã chết, việc lấy điện thoại của chị Huyền không còn ai quản lý tài sản nên việc quy kết bị cáo tội Trộm cắp tài sản là sai.

11h30: Tòa nghỉ làm việc. Chiều nay, 13h30, Tòa tiếp tục với phần tranh luận. 

VietNamNet sẽ tiếp tục cập nhật diễn biến của phiên tòa.

Theo cáo trạng, trưa 19/10/2013, chị Lê Thị Thanh Huyền đi xe máy đến TMV Cát Tường để hút mỡ bụng và nâng ngực thẩm mỹ. Nhân viên TMV đưa chị vào phòng thử HIV và thử phản ứng thuốc tê thấy bình thường.

Đến 12h30’, bác sĩ Tường yêu cầu nhân viên pha 5 lọ thuốc gây tê, thử phản ứng thấy bình thường nên đã tiêm thuốc gây tê để tiến hành ca mổ.Khi ca mổ kết thúc, chị Huyền được đưa ra ngoài phòng chờ. Khoảng 30 phút sau, chị có biểu hiện co giật, nháy mắt, sùi bọt mép nên bác sĩ Tường tiêm cho chị một mũi thuốc an thần loại Diafegam 10mg. Thấy chị Huyền bình thường, ông Tường đi lễ cùng bạn tại chùa Quán Sứ, Hà Nội.

Đến khoảng 17h45’ cùng ngày, chị Huyền có biểu hiện tím tái, mạch khó bắt, không đo được huyết áp. Nhân viên TMV đã gọi điện cho bác sĩ Tường và được chỉ định tiêm cho chị Huyền hai ống thuốc trợ tim loại Adrenalin 2ml và hai ống thuốc chống dị ứng loại Dimedro 40mg, truyền dịch muối 9% và cho thở oxy.

Sau đó, ông Tường quay về TMV, gọi điện cho bác sĩ Nguyễn Quang Thành (bác sĩ khoa ngoại Bệnh viện Bạch Mai) đến để cùng Tường cấp cứu nạn nhân. Tuy nhiên việc này đã không đạt kết quả.

Sau khi chị Huyền tử vong, Tường điện thoại báo cho vợ là Nguyễn Thị Hằng và các nhân viên TMV Cát Tường biết. Ông ta chỉ đạo nhân viên thu dọn đồ đạc gồm máy tính, camera, sổ sách, các dụng cụ y tế... mang đi phi tang.

Khoảng 23h30', bác sỹ Tường cùng Đào Quang Khánh đem thi thể chị Huyền lên ôtô đưa đến Bệnh viện Bưu điện. Thấy có nhiều người qua lại, hơn nữa thi thể nạn nhân đã bị cứng nên cả hai không dám mang xác nạn nhân vào gửi.

Khánh gợi ý bác sỹ Tường nên ném xác phi tang. Tường đồng ý và lái ôtô chở xác chị Huyền, trong khi Khánh chở chị Hằng đi theo sau. Trên đường đi, chị Hằng đã ngăn cản việc vứt xác nạn nhân nhưng cả Tường và Khánh đều không đồng ý.

Riêng Khánh bị xác định đã lợi dụng lúc mọi người không để ý, lấy trộm chiếc điện thoại iPhone của nạn nhân.

Bản cáo trạng cho rằng, do có hành vi ngăn cản chồng ném xác nạn nhân nên chị Hằng không phạm tội.

Đối với một số nhân viên trung tâm thẩm mỹ tham gia phụ giúp ông Tường phẫu thuật thẩm mỹ gây nên cái chết của chị Huyền là tội phạm thực hiện với lỗi vô ý nên không có căn cứ xử lý đồng phạm.

Đối với bác sĩ Thành, cơ quan điều tra xác định, vị bác sĩ này biết sự việc nhưng không tố cáo với cơ quan điều tra. Tuy nhiên, hành vi này không cấu thành tội danh nên cơ quan điều tra không xử lý hình sự.

T.Nhung - Đ.B