- Bất giác tôi bấm số và gọi cho H, giọng nói anh vẫn ân cần và ấm áp như ngày nào. Tôi đã cầu xin H tha thứ...
TIN BÀI KHÁC:
Không như những chuyện tình lãng mạn khác. Tôi gặp H trong một buổi trưa hè, cái nắng hè oi ả không làm xấu đi ấn tượng ban đầu của tôi đối với H. Tôi yêu H ngay từ lần đầu gặp mặt đó. Không phải chúng tôi tình cờ gặp nhau mà chúng tôi quen nhau đã lâu nhưng chỉ liên lạc qua điện thoại. Cái ngày định mệnh đó cũng đã đến với tôi, H hẹn gặp tôi. Khi gặp H tôi rất ngạc nhiên, anh không giống như những gì tôi tưởng tượng. H cao to nhìn cũng khá đẹp trai nhưng anh ăn mặc khá giản dị, đó cũng là điều dễ hiểu vì H nói rằng gia đình anh rất nghèo. H nói gặp tôi anh thất vọng lắm vì tôi không giống như những gì anh đã nghĩ. Những tưởng rằng tôi và H không thể đến bên nhau được vậy mà thời gian trôi đi chúng tôi lại yêu nhau say đắm.
Về nhà H chơi thấy nhà H rất nghèo, mọi người xung quanh cứ ngăn cản chuyện tôi đến với H. Vì anh ấy không có tương lai nên không thể mang lại niềm hạnh phúc trọn vẹn cho tôi được. Nhưng quan điểm của tôi lại khác, thấy gia cảnh H như vậy tôi lại càng yêu anh hơn. Thời gian bên nhau tôi thật hạnh phúc.
Mới vậy mà đã một năm trôi qua, tôi ra trường và đi làm. H vẫn còn đi học, xa H tôi nhớ anh nhiều lắm nhưng công việc bận rộn làm tôi không thể đến thăm anh được. Còn anh cũng vậy, vẫn đang là sinh viên nên anh không có điều kiện qua thăm tôi thường xuyên được. Lâu dần tôi cũng quen với cuộc sống không có H bên cạnh. Những lúc buồn, nhớ anh tôi lao vào cuộc chơi với bạn bè và điều gì đến cũng sẽ đến. Sự cám dỗ của đồng tiền đã làm tôi thay đổi, tôi đã quen và hẹn hò với một người con trai tên P. P là một người rất có điều kiện, ngày ngày anh đưa đón tôi đi làm, đưa tôi đi chơi, P đáp ứng cho tôi tất cả mọi thứ. Tôi lao đầu vào yêu P như chưa từng yêu bao giờ. Tôi quên H từ lúc nào không hay, tôi đã cắt đứt mọi liên lạc với H.
Một hôm, P yêu cầu tôi về sống chung với anh, tôi đã đồng ý. Thời gian đầu sống chung với anh tôi thật hạnh phúc, tôi được sống một cuộc sống đầy đủ về mọi thứ. Nhưng không có gì là mãi mãi cả, sống chung với anh tôi mới nhận ra một điều anh thật ích kỷ. P muốn tôi thay đổi mọi thứ từ ăn mặc đến tính cách, anh ép buộc tôi phải làm theo sự sắp đặt của anh. Tôi càng buồn và thất vọng hơn khi anh không tin tưởng tôi, không tin tưởng vào tình cảm tôi dành cho anh. Anh thường hay ghen bóng ghen gió, khi tôi đi đâu hay gặp gỡ ai anh cũng không đồng ý. Thậm chí anh còn bắt tôi phải nghỉ việc để ở nhà.
P thật gia trưởng, có lẽ đối với anh tiền bạc là quan trọng hơn tất cả, anh không hề quan tâm gì đến tôi, tôi chán nản và nghĩ ngợi nhiều hơn. Lúc đó tôi nghĩ đến H một tình yêu đầu đời trong sáng và đẹp đẽ, giá như ngày xưa tôi đừng vì đồng tiền mà đánh mất đi chính bản thân mình, đánh mất H.
Bất giác tôi bấm số và gọi cho H, giọng nói anh vẫn ân cần và ấm áp như ngày nào. Tôi đã cầu xin H tha thứ nhưng anh không đồng ý. Chán nản và tuyệt vọng tôi đã tự tử, nhưng mọi người xung quanh đó đã kịp đưa tôi vào bệnh viện. Khi tỉnh dậy người đầu tiên mà tôi nhìn thấy không phải P mà chính là H, bao ký ức ngày xưa lại hiện về trong tôi, những giọt nước mắt lăn dài trên má.
Em đã khóc rất nhiều anh biết không
Lỗi tại em chỉ tại em thôi
Lỡ đánh rơi cuộc tình kia hẹn ước
Để tình mình tan nát như pha lê.
Hoàng Bích Hạnh
TIN BÀI KHÁC:
Nỗi khổ nàng dâu có mẹ chồng “khinh người nghèo”
Mẹ xin lỗi vì không thể giữ con lại…
10 năm nữa, anh và em ai sẽ hạnh phúc hơn?
Em cần 8 năm để quên đi một người!
Cầu cứu người cũ khi có thai với trai Hà Nội
Tiền có thể mua được em, nhưng...
Người thứ ba và kết quả ngoài ý muốn
Tiền...liều thuốc hạ nhiệt khi cặp "trai già"
Mẹ xin lỗi vì không thể giữ con lại…
10 năm nữa, anh và em ai sẽ hạnh phúc hơn?
Em cần 8 năm để quên đi một người!
Cầu cứu người cũ khi có thai với trai Hà Nội
Tiền có thể mua được em, nhưng...
Người thứ ba và kết quả ngoài ý muốn
Tiền...liều thuốc hạ nhiệt khi cặp "trai già"
Không như những chuyện tình lãng mạn khác. Tôi gặp H trong một buổi trưa hè, cái nắng hè oi ả không làm xấu đi ấn tượng ban đầu của tôi đối với H. Tôi yêu H ngay từ lần đầu gặp mặt đó. Không phải chúng tôi tình cờ gặp nhau mà chúng tôi quen nhau đã lâu nhưng chỉ liên lạc qua điện thoại. Cái ngày định mệnh đó cũng đã đến với tôi, H hẹn gặp tôi. Khi gặp H tôi rất ngạc nhiên, anh không giống như những gì tôi tưởng tượng. H cao to nhìn cũng khá đẹp trai nhưng anh ăn mặc khá giản dị, đó cũng là điều dễ hiểu vì H nói rằng gia đình anh rất nghèo. H nói gặp tôi anh thất vọng lắm vì tôi không giống như những gì anh đã nghĩ. Những tưởng rằng tôi và H không thể đến bên nhau được vậy mà thời gian trôi đi chúng tôi lại yêu nhau say đắm.
Ảnh minh họa |
Mới vậy mà đã một năm trôi qua, tôi ra trường và đi làm. H vẫn còn đi học, xa H tôi nhớ anh nhiều lắm nhưng công việc bận rộn làm tôi không thể đến thăm anh được. Còn anh cũng vậy, vẫn đang là sinh viên nên anh không có điều kiện qua thăm tôi thường xuyên được. Lâu dần tôi cũng quen với cuộc sống không có H bên cạnh. Những lúc buồn, nhớ anh tôi lao vào cuộc chơi với bạn bè và điều gì đến cũng sẽ đến. Sự cám dỗ của đồng tiền đã làm tôi thay đổi, tôi đã quen và hẹn hò với một người con trai tên P. P là một người rất có điều kiện, ngày ngày anh đưa đón tôi đi làm, đưa tôi đi chơi, P đáp ứng cho tôi tất cả mọi thứ. Tôi lao đầu vào yêu P như chưa từng yêu bao giờ. Tôi quên H từ lúc nào không hay, tôi đã cắt đứt mọi liên lạc với H.
Một hôm, P yêu cầu tôi về sống chung với anh, tôi đã đồng ý. Thời gian đầu sống chung với anh tôi thật hạnh phúc, tôi được sống một cuộc sống đầy đủ về mọi thứ. Nhưng không có gì là mãi mãi cả, sống chung với anh tôi mới nhận ra một điều anh thật ích kỷ. P muốn tôi thay đổi mọi thứ từ ăn mặc đến tính cách, anh ép buộc tôi phải làm theo sự sắp đặt của anh. Tôi càng buồn và thất vọng hơn khi anh không tin tưởng tôi, không tin tưởng vào tình cảm tôi dành cho anh. Anh thường hay ghen bóng ghen gió, khi tôi đi đâu hay gặp gỡ ai anh cũng không đồng ý. Thậm chí anh còn bắt tôi phải nghỉ việc để ở nhà.
P thật gia trưởng, có lẽ đối với anh tiền bạc là quan trọng hơn tất cả, anh không hề quan tâm gì đến tôi, tôi chán nản và nghĩ ngợi nhiều hơn. Lúc đó tôi nghĩ đến H một tình yêu đầu đời trong sáng và đẹp đẽ, giá như ngày xưa tôi đừng vì đồng tiền mà đánh mất đi chính bản thân mình, đánh mất H.
Bất giác tôi bấm số và gọi cho H, giọng nói anh vẫn ân cần và ấm áp như ngày nào. Tôi đã cầu xin H tha thứ nhưng anh không đồng ý. Chán nản và tuyệt vọng tôi đã tự tử, nhưng mọi người xung quanh đó đã kịp đưa tôi vào bệnh viện. Khi tỉnh dậy người đầu tiên mà tôi nhìn thấy không phải P mà chính là H, bao ký ức ngày xưa lại hiện về trong tôi, những giọt nước mắt lăn dài trên má.
Em đã khóc rất nhiều anh biết không
Lỗi tại em chỉ tại em thôi
Lỡ đánh rơi cuộc tình kia hẹn ước
Để tình mình tan nát như pha lê.
Hoàng Bích Hạnh
Chia sẻ câu chuyện "Tình và tiền" để rinh giải thưởng 1 triệu đồng. Thể lệ tham dự Bài viết tham dự chủ đề “Tình yêu và những đồng tiền lấp lánh” nên viết dưới 1000 từ, gửi về địa chỉ email: banbandoc@vietnamnet.vn hoặc báo VietNamNet, tòa nhà C’Land, 156 Xã Đàn 2, Nam Đồng, Đống Đa, Hà Nội. Tiêu đề thư xin ghi rõ: Bài viết tham gia chuyên mục “Chuyện chung chuyện riêng” Bài viết của độc giả, ban biên tập có quyền cắt gọt cho phù hợp với hình thức của báo. Những bài viết cần giữ kín danh tính, xin ghi rõ cuối mỗi bài viết gửi tham dự chuyên mục. Bài viết có lượng truy cập nhiều nhất theo cách đo, kiểm của hệ thống google giành được phần thưởng trị giá 1.000.000 đồng. Ngoài ra các bài viết còn được nhận những phần thưởng hấp dẫn khác từ tòa soạn. Thời gian nhận bài từ ngày 1/11/2011 đến ngày 30/12/2011. Mời các bạn đọc tham gia gửi bài dự thi. |