Tình huống oái oăm này khiến tôi khá đau đầu, bởi thật sự, lương của tôi chỉ đủ ăn mỗi tháng, chứ không dư thừa về tiền bạc.
Tôi và vợ tương lai đã yêu nhau khá lâu, giữa chúng tôi hoàn toàn tâm đầu ý hợp về mọi chuyện: từ tính tình, cho đến chuyện chăn gối, và hơn nữa cả hai đều khá nghiêm túc trong chuyện tiến tới hôn nhân nên đã về xin ý kiến hai bên gia đình.
Bố mẹ tôi rất mừng vì sắp có cô con dâu ngoan hiền, nhưng về phía gia đình em lại hơi phức tạp một chút. Tôi xin phép được kể lan man để mọi người hiểu thêm câu chuyện của tôi.
Bố của em có hai đời vợ, và em là con của vợ cả, ở dưới quê. Bố em hàng tháng vẫn chu cấp cho vợ cả một khoản tiền để bà chi tiêu hàng tháng, nhưng thời gian này, ông cũng gặp nhiều khó khăn nên khoản tiền gửi về quê cho vợ cả ít hơn hẳn, có tháng không gửi đồng nào. Mẹ em – tức vợ cả của ông không phải người chưng diện, nhưng lại hay thích tích góp tiền bạc. Bao nhiêu tiền chồng gửi về, bà đều tiết kiệm hết, ăn uống, chi tiêu khác trong gia đình đều cố gắng kham khổ. Mỗi lần em cằn nhằn, khuyên bảo thì bà lại lớn tiếng: “Chồng là chồng người ta, con gái thì về nhà chồng nó, tao chết thì ai lo”.
Ảnh minh họa |
Vợ tương lai của tôi đành im re, tôi cũng không dám tham gia câu nào. Bởi trước đó, suốt 3 năm yêu nhau tôi biết, tháng nào bà cũng gọi điện giục em có tiền gửi về cho mẹ. Lần nào về quê cũng bảo em mua rất nhiều thứ, khá tốn kém.
Mọi chuyện tưởng chỉ như vậy, ai ngờ lần mới đây, khi chúng tôi về thăm cụ, cụ quả quyết: “Lấy nhau rồi, mỗi tháng gửi về cho tao 10 triệu, bố mày giờ chỉ lo cho vợ bé, để tao chết đói”.
Vợ tôi hoảng hốt: “Lương bọn con ít, làm sao gửi về cho mẹ mỗi tháng 10 triệu được?”.
Bà tiếp lời: “Nuôi mày lớn bằng này, chỉ vì thằng đàn ông mà láo với mẹ. Mày không cho thì thôi, tao không có tiền ăn thì tao chết đi cho rảnh nợ”.
“Hay bọn con gửi mấy triệu thôi mẹ”, em tiếp lời.
“Thôi, không khiến”, bà cằn nhằn.
Dù không nói ra, nhưng tôi biết vợ tôi đã suy nghĩ nhiều lắm.
Thật tình mà nói, lương tôi mỗi tháng 10 triệu, vợ tôi 7 triệu. Lấy nhau về, là một gia đình, có bao nhiêu thứ tiền phải lo, tiền thuê nhà, tiền ăn, rồi có con thì lấy gì nuôi con?
Bao nhiêu suy nghĩ đè nén khiến tôi khá mệt mỏi. Nếu chúng tôi không gửi tiền về cho bà hàng tháng, thì bà sẽ “mặt nặng mày nhẹ” với cả hai vợ chồng tôi, còn nếu gửi tiền về, thì vợ chồng tôi sống bằng gì?
Tôi bàn với em, mỗi tháng gửi về cho mẹ 5 triệu, bà cũng không ưng. Vì thế mà cả tháng trời giữa người vợ tương lai và mẹ vợ tôi có khúc mắc, cả hai đều không nói với nhau câu nào?
Bản thân tôi không dám tham gia vào câu chuyện, bởi tôi cũng rất khó xử. Một đằng eo hẹp về kinh tế, một đằng nếu nói chuyện thẳng thắn, trình bày với mẹ vợ tương lai, thì bà nhất định sẽ không nghe, và cho rằng tôi kẹt xỉ, không xứng đáng với con gái của bà?
Tôi không biết mình nên làm gì, khi tháng 6 tới đây chúng tôi dự định sẽ tổ chức hôn lễ?
Hoàng (Hà Nội)
(Theo Dân Việt)