Sáng 21/2, Ban Biên tập và Công đoàn Báo Người Lao Động lên đường về Long An để động viên, an ủi mẹ và hai con gái nhà báo Hoàng Hùng. Sáng 22/2, báo đăng tải hai bài viết: "Nỗi đau người ở lại" và tổng hợp ý kiến bạn đọc "Đừng để mất thêm 2 đứa nhỏ...", đề cập tới 2 người con của cố nhà báo.


Dưới đây là những thông tin mà tờ báo đã đăng tải

Trong rối bời cảm xúc lẫn âu lo, chúng tôi chưa hình dung hết hậu quả nặng nề, khốc liệt do cái ác để lại, cho đến khi gặp họ - người thân của vợ chồng anh Hoàng Hùng.

Sáng 21-2, bé Lê Hồng Châu vẫn đến lớp vì sợ lại bị mất bài.

Chú thích ảnh: Ban Biên tập Báo Người Lao Động trao đổi với giáo viên chủ nhiệm em Lê Hồng Châu sáng 21/2. Ảnh: T.Thạnh


“Châu buồn vì bạn bè trong trường nói ra nói vào. Hôm bữa Châu về hỏi con: “Mấy đứa hỏi mẹ nhận “mấy cuốn” là sao hả chị?”. Nó còn nhỏ, không hiểu người ta muốn hỏi mẹ ở tù bao lâu...” – Lê Hồng Nhung tâm sự.

Khi được Tổng Biên tập Báo Người Lao Động, ông Đỗ Danh Phương, động viên tiếp tục đi học vì đó là mong muốn lớn nhất của ba Hùng, Nhung gật đầu rưng rưng nước mắt:

“Chắc con nghỉ học năm nay, sang năm con sẽ cố gắng học lại. Con cũng sẽ khuyên em Châu tiếp tục học. Từ bây giờ, chị em con sẽ về sống ở nhà dì Hai...”.

Nghe Nhung thu xếp cho tương lai của hai chị em mà xót xa. Không còn nhỏ, nhưng cũng chưa đủ lớn để có thể nhắm mắt, bịt tai vượt lên dư luận mà sống, các cháu như những cây non đang oằn mình trước bão táp, phong ba của cuộc đời, nhưng lại không lường hết sự khốc liệt của nó.

Cô chủ nhiệm của lớp Châu cho biết cháu là học sinh khá giỏi, ít nói, trầm tính. Từ khi gia đình Châu có sự cố, nhà trường, giáo viên chủ nhiệm cũng như bạn bè cùng lớp cố gắng động viên cháu. Các bạn trong lớp không ai xa lánh Châu, sẵn sàng chép bài cho Châu những ngày cháu nghỉ học.

Tâm sự với chúng tôi, bà Trần Thúy Nga sụt sùi: “Điều tôi lo nhất là hai đứa nhỏ sẽ ra sao khi người ta xầm xì bàn tán. Cha mất, mẹ đi tù, mọi điều tiếng dồn lên hai đứa nhỏ...

Tôi cũng cố gắng khuyên chúng: “Bây giờ các chú, các bác đồng nghiệp là ba của các con; các cô, các dì đồng nghiệp là mẹ của các con, các con phải nghe lời, ráng học hành, đừng phụ lòng tốt của bao người”. Hai đứa cũng hứa sẽ cố gắng nhưng những ngày sắp tới, liệu chúng có vượt qua được dư luận không? Người làm sai đã có pháp luật trừng trị, xin hãy để cho hai cháu tôi được yên, đừng bình phẩm gì thêm nữa...”.

Nỗi đau của người ở lại thật nặng nề, dai dẳng. Phải chăng vì vậy mà nhà báo Hoàng Hùng cương quyết một mình ôm lấy sầu khổ xuống mồ, không hé lộ điều gì, để giữ lại một chút bình yên cho hai con gái mà anh hết mực thương yêu?

“Cái gì đến đã đến, mong hai em cố gắng vượt qua và cũng đừng trách mẹ. Mẹ các em cho dù có phạm tội tày trời cũng là người đã mang nặng đẻ đau ra các em. Mong các em hãy tha thứ cho bà ấy nhé. Có lẽ bà ấy cũng đang mắc cạn trong một nghịch cảnh nào đó cho nên tâm trí không còn đủ sáng suốt” - nhiều bạn đọc

"Không nên khai thác và đưa tin thêm về vụ việc này nữa" - N.TuanAnh

“Ban biên tập Báo Người Lao Động cần làm ngay các việc sau đây. Một là, cử ngay một cán bộ có chuyên môn tâm lý về Long An, cận kề bên hai con gái của anh Hoàng Hùng để giúp hai cháu vượt qua cú sốc này. Hai là, cùng người thân của anh Hoàng Hùng sắp xếp tiếp việc học cho hai cháu tại không gian mới (có thể là TPHCM)...” - Quốc Hùng

“Báo Người Lao Động có lẽ nên lo cho hai cháu vào học tại một trường nào đó không phải ở Long An, có lẽ cần ít nhất 1-2 năm. Các cháu cần được học và học ở một nơi mà người ta có thể chỉ cần biết là "gia đình khó khăn, bố mất, mẹ bệnh" để qua đi thời gian này. Tôi nghĩ bạn đọc và đồng nghiệp của báo sẵn lòng lập quỹ cho các cháu có nơi ăn ở và được học tập" - Tường Vân

"Vẫn biết là gia đình nhà báo xảy ra biến cố, nhưng 2 em nhỏ vẫn còn họ hàng người thân mà. Sao chưa biết nguyện vọng của 2 cháu, chưa biết ai sẽ giám hộ mà mọi người đã nghĩ là phải đóng góp ngay, rồi cho vào trường nội trú... Chúng ta hãy theo dõi cách CA và phía nhà cháu bé giải quyết mọi việc trước, nếu cần sự giúp đỡ thì bạn đọc cùng chung sức. Nếu không thì hãy tôn trọng mong muốn đó". - H.Yến

“Nếu thương hai cháu, tôi nghĩ mọi người đừng dùng lời lẽ thóa mạ mẹ hai cháu nữa. Các cháu đọc được sẽ thế nào? Tội của chị đã có pháp luật và lương tâm chị trừng phạt rồi” - An Nhiên

Mọi người nhớ là ở bệnh viện, khi người ta hỏi Hoàng Hùng cái bóng mà anh thấy là ai, anh đã không trả lời, chỉ ứa nước mắt lặng câm.  Hoàng Hùng im lặng không phải vì muốn cứu thủ phạm đã giết anh, chính là anh muốn cứu con anh.  Hơn ai hết, Hoàng Hùng rất hiểu sự ”man rợ” của dư luận. Tin tui đi, đó là một sự thật - blog Nguyễn Quang Lập

 

Tố Trâm


Diễn tiến vụ nhà báo bị đốt