Hầu hết gái mại dâm đều quan niệm, “mạt hạng” mới phải vào làm ở các quán "thư giãn", mát xa, cà phê. “Đẳng cấp” là phải "đứng" được ở các bar nổi tiếng ở Hà Nội.

TIN LIÊN QUAN


Những gái mại dâm có hình thức "nhìn được" chọn cách dạt về các điểm dịch vụ gái gọi để hành nghề…

Dịch vụ “đi màu”

Ở khu vực Ba La có nhiều nhà nghỉ như thế này.
Nhung "múa", đào nổi tiếng một thời của khách sạn Hà Nội, một người chỉ sau 2 năm "cày cuốc" đã mua được căn nhà tiền tỷ gần quán cà phê Nắng Sài Gòn trên đường Nguyễn Chí Thanh tâm sự: "Từ hai năm đổ lại đây, cửa kiếm ở các bar, phòng karaoke trong khách sạn ngày càng khó khăn hơn nên bọn em phải chọn cho mình những bến đỗ mới. Một số ít chọn con đường xuất ngoại, sang Singapore làm gái trong các quán bar. Em cũng sang đó một năm nhưng giờ cũng khó kiếm vì gái Việt sang đó quá nhiều. Cách đây vài tháng, em quay lại Hà thành".

Tôi cướp lời: "Giờ em làm ở quán thư giãn à?". Nhung nhăn mặt: "Thư giãn ư? Em chưa điên. Mạt hạng mới phải vào đó. Trước có đứa em cùng quê, làm ở quán thư giãn ở nhờ nhà em. Mỗi lần nghe nó nói chuyện về công việc ở chỗ làm là em lại buồn nôn. Tởm lắm anh ạ, sau này ung thư vòm họng sớm… Giờ em làm ở dịch vụ gái gọi của T. "Sony" gần nhà".

Qua câu chuyện của Nhung "múa", tôi hình dung ra cái gọi là "dịch vụ" gái gọi. Thực chất, "dịch vụ" là các nhà chứa di động, do một hoặc vài tay giang hồ đứng ra tụ tập gái, bảo kê, chở đi "hành nghề" mỗi khi có khách. Chủ các dịch vụ hưởng hoa hồng qua các "thương vụ" của "nhân viên".

Thịnh "trọc", một đàn anh ở khu vực Đê La Thành cho biết: "Lúc mới khai trương dịch vụ, chạy xe, gái gọi và chủ dịch vụ phải đến các nhà hàng, quán bar, quán karaoke trong khu vực để gửi danh thiếp tiếp thị. Khi có khách, họ chỉ cần ĐT cho chủ dịch vụ. Các tay chủ sẽ cho chạy xe điều gái đến. Mỗi gái phải trả 50.000 đồng cho một lần ngồi bàn với khách. Riêng "đi màu" (đi ngủ với khách - PV) gái gọi phải cắt cho chủ dịch vụ 100.000 đồng. Tất nhiên là lĩnh vực này hiện đang cạnh tranh rất khốc liệt.

Ngoài đảm bảo để nhân viên không bị khách đánh hay bùng bo, chạy xe kiêm bảo vệ còn phải sẵn sàng chiến với các đối thủ cạnh tranh và cướp dịch vụ. Xung đột đổ máu liên tục nhưng các bên ngầm thỏa thuận không báo CA. Thịnh "trọc" cũng cho biết, từ khi CA đánh mạnh vào các điểm mại dâm trá hình như thư giãn, cà phê, nhà nghỉ, quán bar… gái gọi ồ ạt đổ bộ đến đầu quân cho các dịch vụ gái gọi ở các khu vực trong nội thành Hà Nội.

Đang nói chuyện thì chuông điện thoại đổ, Thịnh "trọc" hô: "Dũng, đưa con Hằng, con Hoa, con Sáu xuống karaoke X ở Nguyễn Chí Thanh nhé". Lúc Dũng, nhân viên chạy xe mở cốp xe máy lấy khẩu trang tôi nhìn thấy hai con dao phóng lợn sáng loáng. "Đi thôi", tiếng Dũng quát. Chiếc xe máy kẹp 4 lao ra đường như cơn lốc....

Hậu họa

Theo Thịnh "trọc", chỉ riêng khu vực lân cận phố Nguyễn Chí Thanh đã có hàng chục "dịch vụ" gái gọi với hàng trăm nhân viên. Thịnh nói: "Tầm chiều chiều, nếu có thời gian anh ngồi ở phố Nguyên Hồng mà ngắm gái. Mỗi chiều anh không đếm được vài trăm em tỏa đi các nơi tiếp khách, tôi mất anh 10 triệu đồng". Quả là Thịnh nói không ngoa, chỉ ngồi uống nước ở cuối phố Nguyễn Chí Thanh một lúc tôi đã đếm mỏi mồm. Các cô ả mặc váy ngắn, di chuyển trên những chiếc xe kẹp 3, kẹp 4, thậm chí kẹp 5 nhưng tuyệt nhiên không có ai đội mũ bảo hiểm.

Một gái gọi ngồi đối diện với tôi ở quán nước vỉa hè đốt tờ giấy khua giữa hai chân ba lần, miệng lẩm bẩm: "Hôm nay ra ngõ gặp ngay con Lan đen. Đen như chó. Từ chiều bật bàn đến 4 lần". Quay sang cô bạn ngồi cạnh có cặp chân to như cột đình, cô gái nói: "Bật thêm một bàn nữa, tao gọi thằng Nam "con" lên Thái Nguyên bay. Mày đi luôn nhé. Mai về". Bất ngờ, con điện thoại 1110i của cô gái đổ chuông. Cô gái trả lời oang oang: "Vâng, em đây. Ở nhà nghỉ Sao hả anh. 1 “củ” anh ạ. Nếu anh thích thì em gọi con bạn đi cùng luôn. Nó ngon lắm". Khi hai cô gái vừa rời khỏi quán, cô chủ quán nói với tôi: "Con vừa điện thoại tên là Hải, quê Tuyên Quang. Nó dính “ết” lâu rồi mà ngày nào cũng đi khách".

Cô chủ quán kể: "Cách đây mấy hôm dịch vụ của thằng T. ở dốc Phụ Sản bị cướp. Bọn đến cướp toàn bịt mặt, đỗ xe là lao vào chém loạn xạ. May mà chỉ có mấy đứa bị thương nhẹ nhưng gái bị đón đi mất sạch. Bọn nó tranh giành địa bàn làm ăn đấy".

Một cán bộ công tác ở Cục phòng chống tệ nạn xã hội cho biết, mặc dù hoạt động của các dịch vụ thư giãn rất phức tạp, thường xuyên gây mất trật tự, có hành vi trốn thuế, tụ tập đông người, gieo rắc bệnh xã hội ra cộng đồng nhưng đấu tranh với ông chủ các "dịch vụ" không dễ vì bọn này khá hiểu luật. Nếu gọi hỏi, chúng trả lời là chỉ làm dịch vụ chở khách bằng xe máy. Đi đâu, làm gì là do gái quyết định. Cùng lắm cũng chỉ phạt được chúng hành vi sử dụng lao động không ký hợp đồng hoặc giải tán bọn chúng nếu thấy có biểu hiện tụ tập đông người…

(Theo PL&XH)