Thỉnh thoảng đọc báo, xem mạng lại thấy đăng một vài vụ cướp, trấn lột
bí hiểm đến nỗi mà nạn nhân bị tên cướp khoa tay “úm ba la” hay nhìn vào mắt
“thôi miên” chỉ còn nước đứng như trời trồng, nhìn của cải đội nón ra đi mà toàn
thân cấm nhúc nhích, trong tôi lại dội lên những tò mò, thôi thúc. Những kẻ cướp
đó có phải là thôi miên gia? Thôi miên là gì mà có sức mạnh kinh người thế?
TIN BÀI KHÁC
21/6: Nhà báo kể "trên từng cây số" với sao
Lãng xẹt 2 cô gái nhảy sông thử người yêu
Những cạm bẫy của phận nữ nhi đánh giày
Kỳ 1: Cuộc gặp gỡ kỳ lạ
Đốt than hồng để đi chân trần trong trại thái thôi miên. |
Dùng yết hầu bẻ cong thanh sắt nhọn. |
Tôi rơi vào trạng thái lo lắng, căng thẳng "không lý do" và thường trực với ý nghĩ kết liễu cuộc đời mình và tìm nhiều kế hoạch để thực hiện mục tiêu đó, bất chấp đã bị "bắt quả tang" nhiều lần. Mặc dù tôi hoàn toàn tỉnh táo để biết việc tôi muốn làm, rằng nó trái với tất cả đạo lý, rằng nó làm tổn thương tất cả những người thân quý của tôi, nhưng tôi bất lực trong việc chiến đấu với suy nghĩ tiêu cực đó. Nó ngự trị trong đầu óc tôi, giày vò tôi khiến tôi trở nên suy sụp toàn bộ.
Dẫm chân lên mảnh chai. |
Chỉ bằng việc nói chuyện với anh Quân qua điện thoại, tâm hồn tôi bỗng gợi lên cảm xúc về sự ấm áp, tin tưởng, và mong muốn chia sẻ, điều mà vào lúc đó, không ai còn có thể làm được, ngay cả người yêu của tôi. Và sau buổi trị liệu đầu tiên bác sĩ dành cho tôi, một sự đột biến về mặt tinh thần đến với tôi, không những tôi cảm nhận sâu sắc điều đó, mà ngay cả bố mẹ tôi cũng nhận thấy. Lần đầu tiên trong đời, tại buổi trị liệu đó, tôi được thư giãn sâu như vậy. Trước đây, từng bộ phận cơ thể của tôi luôn căng thẳng, tới mức tôi cảm thấy cả cơ thể tôi như tảng đá,
khi càng vào sâu trạng thái thôi miên, tôi thấy tảng đá
đó tan dần ra, tay tôi, chân tôi mềm ra, cơ thể tôi cứ như tan ra thành nước,
đầu óc tôi cũng trở nên mát mẻ vô cùng. Sau hơn 2 giờ đồng hồ, tôi trở nên tươi
tắn, thảnh thơi như vừa được ngủ một giấc ngủ sâu và dài sau nhiều tháng vô cùng
khó ngủ. Gương mặt tôi sau buổi trị liệu đầu tiên đó đã toát lên vẻ hạnh phúc
rạng rỡ mà bố mẹ tôi nhận rõ ngay lập tức. Đêm hôm đó, chỉ với một liều thuốc an
thần nhẹ, tôi ngủ được một giấc ngủ dài cả đêm, không mơ mộng, không giật mình
hốt hoảng giữa đêm.
Buổi trị liệu thứ 2 đến, tôi chờ đợi nó ghê gớm, anh Quân tiếp tục giúp tôi thư
giãn thật sâu, và bác sĩ giúp chính tôi tự tìm nguyên nhân của vấn đề của tôi,
và tôi dần hiểu rõ hơn thế nào là vô thức, thế nào là sự thiếu hiểu biết về
chính bản thân mình, tôi đã không biết yêu tôi như thế nào, và hé lộ dần những
tác động khách quan lên tình trạng bệnh tâm lý của tôi. Quả thật là những điều
vô cùng ngạc nhiên, bất ngờ đối với tôi, bởi lần đầu tiên tôi được trải nghiệm
vô thức lên tiếng, còn đầu óc mà tôi vẫn suy nghĩ thì lại hoàn toàn thư giãn.
Tôi đã được dự 3 buổi trị liệu của bác sĩ Quân. Tôi giờ đây hoàn toàn không dùng bất kỳ thuốc an thần hay thuốc ngủ nào cả, tôi ngủ ngon và sâu mỗi đêm, ban ngày tôi cũng dễ dàng nghỉ ngơi và ngủ, có lẽ đó là nhu cầu của cơ thể tôi sau một thời gian quá dài căng thẳng. Tôi cảm thấy mình hoàn toàn tươi mới về tinh thần, tôi hạnh phúc hơn, tôi cười thật nhiều với mọi người, tôi quan tâm tới những người xung quanh tôi nhiều hơn, lần đầu tiên, cảm xúc của tôi nhẹ nhàng, tự nhiên, không cảm thấy bị "bắt buộc", hay bị "phải", "nên" làm những điều đó…
Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân là Viện trưởng Viện nghiên cứu ứng dụng khoa học thôi miên AHR thành lập tại Việt Nam năm 2010, là thành viên của tổ chức thôi miên quốc tế NGH. Anh cũng là người sáng lập Trường đào tạo thôi miên y khoa tiếng Việt đầu tiên của người Việt Nam trên toàn thế giới, được cấp giấy phép đào tạo tại Berlin, Đức, kể từ năm 2009.
(Theo Giáo dục Việt Nam)