Một thời tóc xõa làm duyên /  Rối bời số phận thuyền quyên kiếp người /  Sợi xanh níu giữ trùng khơi /  Còn đây sợi bạc neo lời yêu thương

TIN BÀI KHÁC

(ảnh minh họa)

Cha tôi góp nhặt thời gian
Mẹ tôi ngồi đếm tuổi tràn nong nia
Mưa buồn đếm những giọt khuya
Nhớ ngày biển động lòng thuyền buồn tênh

Chắt chiu giọt mắm đầu ghềnh
Bữa cơm giáp hạt đáp đền ngư ông
Thuyền về chở cả bão giông
Mồ hôi nước mắt long đong khoang tình

Cha tôi góp nhặt bình minh
Gửi vào tiếng sóng nên tình phu thê
Cột buồm như cánh tay thề
Vầng trăng là chiếc nhẫn quê kết nguyền

Một thời tóc xõa làm duyên
Rối bời số phận thuyền quyên kiếp người
Sợi xanh níu giữ trùng khơi
Còn đây sợi bạc neo lời yêu thương

Âu thuyền mấy sợi tơ vương
Những ngày biển động mà nương náu lòng
Mắt thuyền ngấn lệ ngóng trông
Chân trời bảy sắc cầu vồng bắc qua

Dẫu cho sóng gió đảo xa
Cải xanh vẫn cứ ra hoa trổ ngồng
Giọt mưa - giọt của ngọn nguồn
Mặn lòng với biển nên hòn muối quê.

Quảng Nam, tháng 10/2011
Huỳnh Trương Phát