Nói đến massage là nói đến gái miền Tây
Chẳng phải nói quá, nhưng số lượng gái miền tây ra Hà Nội hành nghề massage nhiều đến mức đã trở thành một "thương hiệu", nói đến massage là người ta nghĩ đến gái miền Tây như một điều hiển nhiên. Cá biệt có những nơi, mấy chục “nhân viên” đều tự nhận mình gái miền Tây, cô nào cô ấy giọng nói ngọt như mía lùi và nhất là khoản chiều chuộng khách thì… khỏi phải nghĩ.
Dân chơi Thủ đô chẳng ai không biết những phố “có tiếng” như phố Tam Trinh, Phạm Văn Đồng, ngõ Văn Chương... với nhan nhản các dịch vụ “mát mẻ” mà nổi tiếng nhất và có sức hấp dẫn nhất với cánh đàn ông có thú vui tìm của lạ đó là những quán treo biển massage.
Nói đến massage ở Hà Nội là người ta nghĩ đến những quán có nhân viên phục vụ là những cô gái miền Tây |
Theo chân cậu bạn L., một thanh niên già dặn kinh nghiệm trong mấy khoản ăn chơi, gái gú ở chốn Hà Thành hoa lệ này, tôi được cậu ta dẫn vào một con ngõ nhỏ ở phố Khâm Thiên. Theo như L. cho tôi biết thì ở Hà Nội này nhiều quán lắm, nhưng xét về số lượng cũng như chất lượng thì khó có chỗ nào bằng ở đây, có thể nói đây là một thiên đường gái miền Tây, tha hồ chọn lựa.
Cũng theo L., có nhiều nguyên nhân khiến những cô gái miền Tây phải phiêu dạt ra đất Bắc kiếm sống. Thứ nhất là theo sự phân chia của các trùm đường dây cung cấp gái. Tại miền Nam, số lượng các em làm nghề này quá lớn, khó cạnh tranh được nên các đầu mối chuyển đổi khu vực làm ăn. Hơn nữa, trai Bắc vẫn có tiếng ham của lạ, thích sự ngọt nhạt khác thường. Vậy nên mấy em chỉ cần õng ẹo đôi chút là mấy anh trai ngất ngây hết cả. Một lý do khác, do nhiều cô không có học, lại quen lối sống thành thị nên chẳng còn nghề gì để làm. Cạnh tranh ở Sài Gòn thì không được nên chấp nhận ra ngoài này kiếm sống. Đằng nào thì cũng tránh đụng mặt người quen ở quê nhà.
Mỗi cô gái miền Tây trước khi được vào phục vụ ở quán massage đều được học qua một lớp kỹ năng rồi mới được đi làm, còn về phần kỹ năng giao tiếp thì các cô vốn đã là “thầy” bởi giọng nói dịu ngọt khiến cánh đàn ông chỉ mới nghe thôi đã thấy mê mẩn.
Sau một hồi lâu vòng vèo, nơi mà L. dẫn tôi tới cũng đã đến, thật sự trái ngược với những gì tôi hình dung về một chốn đèn mờ xanh đỏ với những cô gái đứng õng ẹo, khêu gợi để đợi khách. Trái lại, quán massage của gái miền Tây trông lịch sự và sang trọng như một nhà hàng ẩm thực của châu Âu được tháp đèn sáng trưng.
Thiên đường gái miền Tây
Khoác vai tôi L. khẽ nói nhỏ: “Đây chính là cái khác biệt của quán gái miền Tây so với những quán kinh doanh dịch vụ mát mẻ khác. Bên ngoài nhìn vào sẽ không cảm thấy nơi này giống như một ổ mại dâm, họ sẽ nghĩ đây là chốn thư giãn cho những quý ông lịch sự chứ không phải nơi để thỏa mãn những nhu cầu tầm thường”.
Sau một hồi massage hết đầu, chân rồi tay, đột nhiên cô nàng ôm ghì chặt, rồi ngọt ngào hỏi: "Anh có muốn thư giãn không?”. |
Nói là vậy nhưng cũng chỉ là để che mắt thiên hạ, chứ nhiều cơ sở massage trên đất Hà Thành chẳng dại dột không kết hợp tắm hơi, xoa bóp với dịch vụ “tới bến”. Khách đều là đàn ông, đa số vừa xong một tiệc rượu phê pha, ngất ngưởng thèm thư giãn không mất sức, được đụng chạm mà không lo bị ghi tên "sổ đen" mua dâm.
Đặc biệt những cánh đàn ông đã có vợ, sau mỗi cuộc tiếp khách say sưa, đều tìm đến những chốn này để “giải rượu” được nghe những lời nói ngon ngọt như rót mật vào tai thay vì mang hơi men về nhà để phải nghe lời chua cay từ những bà vợ khó tính.
Với vẻ đẹp của miền sông nước cộng với tiếng nói dịu ngọt, các cô gái miền tây luôn được lòng những quý ông muốn đi mát - xa thư giãn
Trước khi gặp gỡ các cô gái miền tây, mỗi vị khách đều được trải qua công đoạn xông hơi, tắm rửa cho cơ thể được thoải mái, thơm tho. L. dẫn tôi hết vào phòng xông hơi nóng, rồi lại quay sang phòng lạnh, ngâm mình dưới những hồ nước sục thơm phức, mặc quần đùi và khăn tắm của quán xong, cả hai chúng tôi bước ra ngoài. Xong hết những thủ tục trên cũng mất chừng nửa tiếng.
Thấy L. chạy ra nói to nói nhỏ với một nhân viên của quán hồi lâu rồi quay lại bảo tôi vào ngồi ở phòng đợi một lát, tôi thắc mắc thì được L. cho biết “Quán này có tới gần 40 nhân viên, mỗi cô đều được đánh số thứ tự từ 01 cô đầu tiên cho đến cô cuối cùng. Hôm nay khách đông quá, định chọn em số 11 với 13 là hai em đẹp nhất, dịu dàng nhất ở đây cho hai anh em mình mà đang có khách, nên ra đây ngồi đợi một lát”.
Trong phòng đợi không chỉ có riêng chúng tôi mà một loạt những nam thanh niên rồi cả những người đàn ông đã nếp nhăn đầy mặt, tóc bạc chờm tai cũng đang ngả người trên những chiếc ghế sa lông nằm xem ti vi hoặc rít thuốc để chờ đợi “mỹ nhân miền Tây” mà mình muốn chọn.
Trong lúc ngồi đợi, dường như để tăng thêm phần hứng khởi cho tôi, L. khoe: “Chỉ một lát nữa thôi anh sẽ được thư giãn trong một không gian tuyệt diệu, em gái miền tây mà em nhắm cho anh đẹp lắm, cứ gọi là thơm phức, da mịn như nhung các em ở đây đều mặc đồng phục bằng sa tanh trắng mỏng ngắn cũn. Không một xăng ti mét nào trên cơ thể không được các cô ngồi lên, tận tình xoa nắn đến khi nào đạt được khoái cảm tột đỉnh mới thôi.”
Sau khoảng 10 phút chờ đợi, rồi cũng đến lượt chúng tôi, một cậu nhân viên vào gọi tôi và L. Theo chân cậu nhân viên, tôi đi dọc một dãy hành lang nhỏ hẹp với la liệt các cửa phòng đánh số thứ tự. Từ trong những căn phòng đó, những tiếng “bạch bạch”, “bộp bộp” bởi tiếng đấm bóp phát ra khá rõ. Đệm trong những tâm thanh đặc trưng ấy là những tiếng cười đùa, tiếng thì thầm, nũng nịu của những cô gái trẻ cùng tiếng khùng khục của cánh đàn ông. Tất thảy những âm thanh đó đều kích thích, khiến người tôi tuy chưa thấm men rượu mà cũng cảm thấy nóng ran.
Thế rồi tôi bước vào căn phòng số 13 còn L. đã yên vị ở căn phòng số 11 gần đó. Bên trong căn phòng diện tích chỉ chừng 8m2, nhưng phòng nào cũng gọn gàng, ngăn nắp, sạch sẽ, với một chiếc tủ nhỏ, một kệ bàn bé xíu có hoa tươi, và vật dụng chính - một chiếc giường đơn trải ga trắng thơm tho. Ánh đèn tuýp màu hồng, cùng mùi nước hoa phảng phất và tiếng nhạc êm nhẹ rồi chỉ trong chốc lát nữa sẽ có một cô gái miền Tây trẻ đẹp với giọng nói nồng nàn quả thật đây đúng là một thiên đường như lời mà câu trai trẻ L. đã nói.
Tiếng chân từ từ bước tới rồi cửa phòng mở, trước mắt tôi là một cô gái. Quả đúng là L. có con mắt tinh tường, cô gái với khuôn mặt xinh đẹp và đầy quyến rũ, thú thực tôi nghĩ rằng nếu lúc này không phải tôi mà là một gã khác vừa say khướt hơi men thì hẳn đã khó mà “cầm lòng” được. Những đường cong hút hồn của cô gái được phô bày bởi bộ quần áo ngắn cũn cỡn và bó sát. Còn đang mông lung nhìn cô gái đã tiến sát tới rồi ghé sát miệng vào tai tôi để cho những làn hơi nhè nhẹ cũng theo lời nói mà phát ra “nằm xuống đi anh, để em massage cho”. Quen nghe giọng bắc rành rọt, chắc nịch và có phần khô khan bấy lâu, giờ được nghe thứ âm thanh trầm bổng, uốn lượn một cách ngọt ngào của cô gái miền tây này thật là một lạc thú ở đời. Bảo sao những cánh đàn ông lại không mê mẩn cho được.
Sau khi giới thiệu, cô gái miền Tây cho tôi biết cô tên Loan, năm nay mới 19 tuổi. sức thứ dầu thơm dìu dịu lên tay, với những động tác mềm mại nhanh thoăn thoắt, Loan bắt đầu massage một cách rất thiện nghệ khiến tôi cảm thấy khoan khoái. Cứ một lát bàn tay của Loan dường như lại cố tình “động chạm” đến những vùng nhạy cảm để khiêu khích tôi rồi nhìn tôi cười tủm tỉm.
Sau một hồi massage hết đầu, chân rồi tay, đột nhiên cô nàng ôm ghì chặt, nằm đè lên người tôi mà nói ngọt ngào “Anh có muốn thư giãn không” tôi hiểu ngay ra ý tứ của cô gái. Lấy cớ rằng trong người đang hơi mệt tôi nói với Loan rằng chỉ đến để massage thôi. Nghe tôi nói thế Loan xị mặt ra mà bảo: “Chán anh thế, đã vào đây rồi mà lại chả thư giãn”. Cái giọng điệu nhõng nhẽo bằng thứ tiếng miền Tây sóng sánh sông nước của Loan chả khiến người ta nổi giận, trái lại còn cảm thấy vui tai. Để cho Loan yên tâm, tôi hứa dù chỉ massage nhưng sẽ “bo” đầy đủ như những vị khách khác khiến cô nàng vui vẻ lại ngay.
Biết lúc này anh bạn trẻ L. của tôi đang ngất ngây chưa ra khỏi phòng, nên trong lúc chờ đợi tôi ngồi nói chuyện cùng cô gái Loan. Chẳng mấy khi có thời gian rảnh rỗi ngồi nói chuyện với khách trong phòng như thế này. Phần lớn khách nào vào cũng bắt các cô gái phục cho đến phút cuối cùng. Thế nên, dường như cũng mang nhiều tâm sự bấy lâu, trên gương mặt Loan thoáng biểu lộ nét buồn man mác, cô gái chầm chậm kể về quãng đời phiêu dạt nơi xứ người để kiếm những đồng tiền bo…
Còn tiếp (theo Infonet)