MẠNH MẼ LÊN NÀO!

Hãy can đảm lau khô dòng lệ chảy/ Bởi u sầu không giúp được ta đâu/ Ta yêu ai, người đó trong thẳm sâu/ Sẽ khắc ghi trong tim mình mãi mãi...

TÂM CẢM

Thời gian đập nhịp chơi vơi/ Trái tim xuân mở...gọi mời tháng Giêng.

KÝ ỨC XƯA BÊN MẸ

Mẹ ơi lòng dạ khắc ghi/ Một thời khốn khó qua đi thuở nào/ Gợi về ký ức ngọt ngào/ Lúc thời còn mẹ ôi nào sướng hơn.

ƯỚC GÌ NGÀY THÁNG BÌNH YÊN

Ước gì chẳng phải lẻ loi/ Một người kề cạnh một người cho vui/ Ước gì nếm đủ ngọt bùi/ Để không phải cảnh ngậm ngùi cô đơn.

PHÚT GIAO MÙA

Dang tay chẳng chút thờ ơ/ Ôm xuân thật chặt mộng mơ giao mùa.

HOÀI NIỆM TẾT XƯA

Đêm ba mươi cùng quây quần bên cha/ Canh nồi bánh, cả nhà bên bếp lửa/ Gần nửa đêm đứa nằm sấp, nằm ngửa/ Đã ngủ vùi, bên ánh lửa tàn hoa.

TIẾNG CƯỜI MÙA XUÂN

Tiếng cười Xuân bao la Tổ quốc ta/ Reo ca mái nhà tổ ấm/ Rộng dài cuộc sống/ Lan tỏa khắp khắp mọi miền …/Tiếng cười mùa Xuân linh thiêng mở cánh cửa đời mình!

CHỜ XUÂN

Xuân này anh lại qua sông tìm nhành mai đón Tết/ Kỷ niệm ùa về bạc phếch thời gian/ Hỏi bâng quơ gửi gió mây ngàn/ Có khi nào em ghé lại bến sông/ Tìm dư hương ngày cũ?

XUÂN LONG AN

Em hãy về Long An quê ta/ Mát đôi bờ dòng sông Vàm Cỏ/ Em sẽ thấy những đồng xanh tở mở

Ngày cạn

Giêng - Hai ngày sắp cạn rồi/ Mộc miên nở đỏ ngóng người xa quê/ Thương vay, ai ngược nẻo về/ Tôi ngồi khóc mướn... Bộn bề, Xuân trôi.

QUỐC TỔ HÙNG VƯƠNG

Bài thơ được làm ra nhân dịp tác giả viếng đền thờ Quốc Tổ ở khu du lịch Suối Tiên.

Xuân Giáp Thìn

Bài thơ là cảm xúc của tác giả trước thềm năm mới Giáp Thìn.

QUÊ HƯƠNG EM

Quê hương em hàng dừa ngả bóng sông/ Trông thấp thoáng những mái nhà bé nhỏ/ Trắng ngun ngút khói lam chiều bay tỏa/ Quện mùi quê lẫn bao tiếng nói cười

ĐÊM MƯA TRÁI MÙA

Bài thơ là tâm trạng cảm xúc mùa xuân, thời điểm cái Tết gần kề.

ÁO THỜI GIAN

Đỗ Thu Hằng là một cô giáo ở Hà Nội. Chị làm thơ như cuộc dạo chơi của con chữ. Thơ chị giàu cảm xúc và luôn tìm tòi một giọng điệu riêng. Chị Hằng vừa được kết nạp vào Hội Nhà văn Hà Nội. Xin giới thiệu 2 bài thơ mới nhất của chị.

Noel xứ lạnh

Đặng Tường Vy là nhà thơ nữ của thành phố Hồ Chí Minh. Chị hiện sinh sống tại một nước Phương Tây. Noel về với biết bao vui buồn của những người xa xứ và chị gửi gắm vào thơ như một lời tâm sự...

Đáng chú ý

Giáng sinh từ một kẻ vô thần

Tác giả Trần Hạ Vi tên thật là Nguyễn Yến Ngọc, sinh và lớn lên ở An Giang. Chị học 3 bậc học ở Melbourne, Úc.

Chạy mưa

Hãy để đất nước con thêm xinh đẹp muôn phần/ Cho bao thế hệ trước an lòng từ cõi thác/ Mưa bão thế đủ rồi đừng thêm ác/ Đừng để muộn phiền đầy ắp cả trong mơ.

Sống để yêu thương

Bài thơ như một lời nhắc nhở: Cuộc đời sống được bao lâu/ Yêu thương không đủ rảnh đâu giận hờn. Cái hay là nhắc nhở ấy lại nằm ở những chữ đầu câu.

Nhớ thương năm cũ

Có nỗi nhớ chẳng phải thể phôi pha/ Theo năm tháng dần sâu thêm nhung nhớ/ Gửi anh về trong tâm tưởng nho nhỏ/ Cất tận sâu góc nhỏ đáy tim riêng.

Tình yêu trong đôi mắt em!

Anh thấy mùa Xuân trong đôi mắt thân thương/ Thấy hoa vàng trên cỏ xanh toả nắng/ Thấy nụ cười trong cái nhìn say đắm/ Và thấy yêu thương trong nắng ấm Đông về

Kiếp người

Ngừng nông cạn sẽ bớt thù thêm bạn/ Trọng ân tình, son sắt nghĩa dầy loang/ Trời tạo ban trao ta những bạn vàng/ Đời vốn dĩ công bằng với tất cả.

Bồi hồi thức giấc

Trên con đường kết nối và gieo mầm hạt giống yêu thương, Lê Văn Quý cùng với gia đình bác ái Teresa Huế vẫn miệt mài đem đến niềm vui qua những món quà thiết thực cho bà con nghèo các tỉnh miền Trung.

Người lái đò

Xin gửi người lời nói tận thâm sâu/ Rằng lữ khách vẫn nhớ về bến cũ/ Vẫn yêu thương người lái đò lam lũ/ Cho dù sông buồn lặng ngắt đã từ lâu.

Tình lỡ

Thời gian trôi, tất cả sẽ xoá nhoà/ Ai cũng có một mối tình để nhớ/ Có mấy ai tình đầu không trắc trở/ Kỷ niệm này xin giấu ở trong tim.

Mộng xa

Năm tháng qua rồi mới ngộ ra/ Chiều ngả bên hiên tuổi xế tà/ Cái giá ngu ngơ thời xuân sắc/ Giật mình thảng thốt giũ mộng xa!