Phim Vị (Taste) của đạo diễn Lê Bảo vừa bị cấm phổ biến ở Việt Nam vì vi phạm Luật Điện ảnh với "những cảnh khỏa thân  (nude) tập thể kéo dài hàng chục phút không hợp với văn hóa Việt Nam và văn hóa Á Đông nói chung" đang gây xôn xao dư luận.

Có ý kiến cho rằng, Hội đồng duyệt phim quá khắt khe, làm cản trở sự phát triển của điện ảnh Việt Nam? Là thành viên Hội đồng Trung ương thẩm định và phân loại phim truyện (gọi tắt là Hội đồng duyệt phim), nhà báo Việt Văn đã chia sẻ ý kiến cá nhân xoay quanh vấn đề này.

Nhận mình là "người may mắn được xem phim này", nhà báo Việt Văn chia sẻ: "Tôi tin rằng nếu Vị được phổ biến ở Việt Nam chắc chắn lượng "gạch đá" ném vào các nhà quản lý và Hội đồng còn nặng và nhiều hơn gấp mấy lần so với việc cấm phổ biến.

{keywords}
'Nếu phim 'Vị' được phổ biến ở Việt Nam, chắc chắn nhận nhiều gạch đá'

Chuyện ngắn gọn là một anh chàng châu Phi đến TPHCM với ước mơ đổi đời, trở thành cầu thủ bóng đá và gặp 4 người đàn bà trung niên (50-60 tuổi) ở xóm lao động nghèo với một con heo. Anh sống với họ, ngủ với họ và tất cả đều như thời nguyên thủy, khỏa thân cả trong lúc ăn, làm bếp, lúc tắm, lúc ngủ. Những cảnh khỏa thân kéo dài, góc máy nhiều khi khá trần trụi "hiện sinh" không che giấu bất cứ một bộ phận nào nhạy cảm…

Vị là một phim thể nghiệm mang tính ý niệm. Tác giả thuộc thế hệ 8X Lê Bảo còn trẻ đã thể hiện gu nghệ thuật rõ nét với nhiều cảnh quay công phu, kỹ lưỡng về ánh sáng ,tạo hình cũng như việc lựa chọn bối cảnh khá cầu kỳ. Tính ẩn dụ trong nhiều khuôn hình đem lại nhiều suy tưởng.

Một số cảnh phim được sắp đặt quay chậm và dừng hình không khác gì những bức tranh, ảnh nude khá đẹp hay một dạng của nghệ thuật sắp đặt (installation). Phim cũng rất ít lời thoại và để khuôn hình tự nói lên - điều mà nhiều làm phim Việt không làm được. Nhưng đọng lại sau những cảnh quay đó, tác giả muốn nói gì? Có lẽ tác giả hiểu hơn ai hết ý đồ của mình.

Anh chàng da đen từ một xứ nghèo đến Việt Nam để tìm cơ hội đổi đời và anh ta phải đối mặt với cuộc sống tối tăm chật hẹp tù túng ở khu lao động sống ở kênh rạch - thực chất như những khu ổ chuột. Cuộc sống quẩn quanh bế tắc của những người phụ nữ mà ở đây mỗi người đều có những nỗi đau riêng, những sang chấn tâm lý rất khó thổ lộ ra.

Những người phụ nữ đó sống bày đàn và mất hẳn đi cả sự xấu hổ của con người. Chưa nói chuyện khỏa thân đi lại trước mặt nhau và anh chàng da đen, có cảnh anh ta tắm cho người này thì người kia đi "tè" ngay phía kế bên. Rồi cảnh anh ta ôm bế con heo lên cái cân mà con heo cứ lồng lộn muốn thoát ra, sau đó là cảnh những người phụ nữ lần lượt bước lên cân… Hình ảnh anh chàng nằm bò ra dáng hệt con heo ghi lên giấy số kg nặng của những người phụ nữ. Rồi nhiều cảnh khác gợi cho khán giả về sự liên tưởng giữa người phụ nữ và con heo trong phim.

Kết phim là cảnh anh chàng da đen ngồi một mình cô đơn lặng lẽ như ngẫm nghĩ về cuộc đời, và kế tiếp là hình ảnh con chuột thập thò cửa hang đi tìm thức ăn…"

"Một bộ phim có thể mô tả một góc tối của xã hội, có những cảnh trần trụi, nhưng là để từ đó nó vượt lên, mang thông điệp nhân văn, hay cho người ta thấy ánh sáng của tình yêu cuộc sống, chứ không phải là một câu chuyện bế tắc, không có lối thoát. Một câu hỏi cần đặt ra: Những bộ phim như thế dù quay đẹp, dù hình ảnh tốt, nhưng đem lại giá trị gì cho công chúng?", nhà báo Việt Văn nói thêm với phóng viên Dân trí.

Trước ý kiến cho rằng, Hội đồng thẩm định phim khá chặt chẽ khi duyệt, và đôi khi phần nào hạn chế sự phát triển của nền điện ảnh, anh thẳng thắn: "Theo tôi, các thành viên Hội đồng duyệt đều làm đúng theo Luật Điện ảnh đã quy định. Với quan điểm của tôi, giả dụ phim này được phổ biến rộng rãi chiếu cho công chúng thì chắc chắn Hội đồng sẽ bị phê bình rất nặng nề, thậm chí còn nhận "gạch đá" nhiều hơn so với việc phim không được phổ biến.

… Hình ảnh Việt Nam được giới thiệu ra quốc tế không hay ho gì nếu "tô hồng" nhưng nếu hình ảnh con người Việt - ở đây là phụ nữ Việt - bệ rạc, đáng thương - đưa ra chiếu rộng rãi thì thật đáng buồn".

Như Dân trí đưa tin, ngày 12/7, Cục trưởng Cục Điện ảnh Vi Kiến Thành đã ký quyết định cấm phổ biến phim Vị vì có cảnh khỏa thân kéo dài tới 30 phút và có nhiều cảnh khỏa thân trực diện…

Trước đó, nhà sản xuất phim Vị bị Thanh tra Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch phạt 35 triệu đồng vì gửi phim dự thi quốc tế khi chưa được phép phổ biến.

Quyết định xử phạt được đưa ra sau khi bộ phim này tham dự Liên hoan phim Berlin lần thứ 71 tổ chức tại Đức hồi tháng 3/2021.

Tại Liên hoan phim Berlin lần thứ 71, bộ phim "Vị" giành giải đặc biệt của ban giám khảo hạng mục "Encounters". Kết quả được công bố trên website, fanpage của liên hoan phim tối 6/3 (giờ Việt Nam).

Vị có thời lượng 97 phút, là phim truyện đầu tay của đạo diễn Lê Bảo, hợp tác sản xuất cùng một số nhà sản xuất ở Singapore, Pháp, Thái Lan, Đức và Đài Loan (Trung Quốc).

(Theo Dân trí)

Phim 'Vị' bị cấm chiếu tại Việt Nam vì cảnh khỏa thân tập thể 30 phút

Phim 'Vị' bị cấm chiếu tại Việt Nam vì cảnh khỏa thân tập thể 30 phút

Ông Vi Kiến Thành, Cục trưởng Cục Điện ảnh cho biết, phim 'Vị' đã vi phạm Luật Điện ảnh nên buộc phải cấm phổ biến.