1. 
Biển thức
mây chạm trổ Thăng Long tút mút trùng khơi
chòng chành những ngôi nhà  LỚN -  NHỎ - CHÌM - NỔI- SINH TỒN- SƠN CA…
CỘT MỐC THIÊNG LIÊNG ngôi sao sáng rực lưỡi gươm
chạm lý qua cầu xanh non dải yếm
câu quan họ
dùng dằng      
khúc nam bằng núi Ngự
chạm hò dô sông Mã - Nhật Lệ - Cửu Long
chạm gấm vóc đất trời biển đảo núi sông hồng tươi Tổ Quốc
 
2.
Gió nâng cánh mặn mòi long lanh ruộng đồng mắt đảo
cây Bàng Vuông vướng vít trời cao
ngực trần phong ba nghiêm ngắn đứng chào
gió luồn hầm pháo mỗi tấc đất chiến hào thắm máu ông cha
gió qua nòng súng đậu vai người lính xa nhà
dõi nhìn tám hướng trùng dương
đảo chẳng còn hoang vu
đảo ấm hơi người
 
gió lặn vào đá thâm nâu
lặn vào cát thâm nâu
lặn vào da thâm nâu
hào phóng vỗ về nhịp điệu trái tim yêu
 
3.
Nắng cười ngọn sóng nhấp nhô
Nắng leo lên đảo cát phô hạt tròn
Bên người cát trắng sắt son
Người trong cát nước non còn nghìn năm
Ở đây cát võng ta nằm
Ở đây nắng tựa ánh rằm ngày đêm
Ở đây cát chín lưng thềm
Ở đây nắng nướng dịu mềm mực thơm
Cát cười trắng cả mâm cơm
Nắng cong đũa trúc người đơm không đành
Cát không ngôi thứ em anh
Nắng vô tư rót chẳng dành riêng ai
 
Đảo xa mây trắng nắng vàng
Cánh chim mất hút sau làn sóng xô
 
4.
Mưa rơi e ấp gõ cửa lại đi hệt như con gái
Mưa sa đỏng đảnh không ướt hàng mi
 
Bão dữ  sóng thần rùng rùng  đảo nhỏ
Đá tung cát lấp nhà nghiêng đêm lật
 
Bản nhạc sũng nước ghi ta một dây
Bên nhau cùng hát lời ca dâng đầy
 
Thư nhà chung đọc rúc rích lính cười
Thơ khắc vách đá phập phồng sóng yêu
 
Hoàng sa Trường sa - Biển trời lộng gió
Đảo con thuyền nhỏ - Lính là mỏ neo
 
Biển đông ngày
Biển đông tháng
Biển đông năm
San hô nhuốm máu
Những linh hồn bất tử không màu thăm thẳm khúc tráng ca
Chắc nịch chủ quyền  
“Nam quốc sơn hà …”
Lời cổ xưa linh thiêng ngàn đời ru biển đảo
Như ngôi sao
Cột mốc
Sáng rực.
 
 
Thành phố Đồng Hới, 19- 8 – 2011
 
Thái Hải