-Ở nước chúng tôi, những chú cún xinh xắn rất phàm ăn, chịu được sự khó khăn và khắc nghiệt.
Thư gửi các bạn nước Pháp!
Việt Nam chúng tôi là quốc gia có số người hâm mộ đạo Phật chiếm tỷ lệ lớn từ cách đây trên ngàn năm, mà nói tới Phật đạo thì thịt chó là điều cấm kỵ. Chúng tôi không muốn sát sinh nhưng chúng tôi buộc phải cầm vũ khí, chỉ cầm vũ khí mà dọa thì chẳng ai sợ nên chúng tôi phải chiến đấu, chiến đấu thì máu đổ, đổ máu nhiều thì có người chết. Đó mới là điều thật sự khủng khiếp. Người chiến sĩ hâm mộ đạo Phật cũng không thể ăn cỏ mà chiến đấu được
Trong chiến tranh, tất nhiên cũng không thể yêu cầu món gan ngỗng hay món ăn có nấm Truffle các bạn à, mà chúng tôi chỉ cần thật nhiều chất đạm nhất nếu có thể, tuy nhiên yêu cầu đơn giản này cũng không có một cách dễ dàng trong cuộc chiến và nói cách khác, chúng tôi thường có rất ít sự lựa chọn về lương thực để bảo vệ Tổ quốc trước nạn xâm lăng của ngoại bang.
Khi có ngoại xâm, mỗi người dân đều là chiến sĩ mà bạn biết đấy, thật tệ khi chiến sĩ nhìn thấy máu là buồn nôn, không có sức hoặc giả sức chiến đấu không bằng ngày thường vì thiếu đạm trong khi chất đạm đó chạy lung tung vô chủ vì chiến tranh. Tôi đoán trong trường hợp đó các bạn cũng sẽ tóm lấy chất đạm đó và bằng mọi cách, bắt cơ thể mình tiêu hóa càng nhiều càng tốt để có thêm chút sức lực.
Nếu mà sợ hãi không hay kiêng dè không tóm lấy khẩu phần lương thực có tên riêng thì chắc chắn chiến sĩ đó và/hoặc những người tương tự sẽ bị tiêu diệt, thật khắc nghiệt bởi biết đâu, kẻ giết họ là những người không bao giờ ăn thịt “bạn của loài người”.
Ở nước chúng tôi, những chú cún xinh xắn rất phàm ăn, chịu được sự khó khăn và khắc nghiệt, không cần chăm sóc nhiều, dễ hòa nhập môi trường ác liệt của chiến sự.
Ảnh minh họa |
Thân chào
Độc giả: dangkimbinh@gmail.com