Phàm là con gái sinh ra trên cõi nhân gian ai cũng mong muốn mình được xinh đẹp rạng ngời, nói một cách chung nhất đó là người có chân dài, da trắng, mặt xinh.
Hội đủ ba yếu tố đó thì nhỏ được nhiều người cưng nựng, lớn lên được người khác giới mến yêu chiều chuộng, phổng phao thiếu nữ, rực rỡ xuân thì được đại gia, người lắm tiền để ý, tán tỉnh đong đưa. Ấy là giá trị gia tăng của đàn bà có nhan sắc.
Nhưng các cụ ta xưa vẫn nói: Hồng nhan bạc phận. Câu ấy chẳng phải bông đùa mà nói ra, nó phải là kết quả của một sự đúc kết bền bỉ, với nhiều kinh điển hùng hồn về những hồng nhan mang họa vì nhan sắc.
Đấng sinh thành là những người hiểu hơn cả việc là mẹ là cha của một người con gái có nhan sắc. Sinh đẻ được con đẹp, con xinh, ấy cũng là sự tự hào không giấu diếm. Con gái là quả bom nổ chậm, con gái xinh đẹp là quả bom hạt nhân nổ chậm luôn thường trực trong lo toan của bố mẹ.
Con gái xinh mức độ bị dòm ngó để ý tăng lên gấp bội, con gái xinh mức độ bị rủi ro, lôi kéo cũng tăng lên gấp bội.
Ở chốn quê mùa lam lũ bây giờ vẫn thịnh thành kiểu tán gái tại gia. Ấy là cứ nhằm nhà nào có con gái đến tuổi cập kê mà nhan sắc hơn người, thế là các anh thành lập thành tổ đội tến tận nhà uống nước trà lựa thời cơ...
Con gái xinh mức độ bị dòm ngó để ý tăng lên gấp bội, con gái xinh mức độ bị rủi ro, lôi kéo cũng tăng lên gấp bội (Ảnh minh họa) |
Các ông bố có con xinh dường như được ban phát cho một điều chung nhất đó là sự hung tính. Vì hung tính, vì muốn giữ con cái trong vòng bọc bao của mình, ông bố đó một là nuôi nhiều chó giữ nhà để đề phòng đám trai làng thừa cơ đột nhập, một là gậy gộc sẵn sàng cứ thấy thằng nào bén mảng là lao ra đuổi đánh.
Thế nhưng, chống được “giặc tại gia” thì không phòng xa được người trong thiên hạ. Chẳng bố mẹ nào có thể giữ mãi con cái trong gác tía lầu son, rồi thì cũng phải thả con ra va đập với đời khi đủ tuổi trưởng thành.
Nhiều hồng nhan vốn như được bố mẹ “nhốt kỹ trong tủ kính”, không cho tiếp xúc nhiều với dòng đời nhiễu nhương, lại hạn chế việc kết nối với internet toàn cầu để hiểu được đủ sự xấu xa trong xã hội. Hồng nhan rời làng ra Hà Nội trọ học, vốn chẳng có kiến thức để tự vệ, ba bữa hai mốt ngày đã bị sự hào nhoáng của trai phố bủa vây…mấy tháng sau, có cụ nhận được điện thoại từ phương xa bảo con gái yêu vừa được biên phòng giải cứu khỏi một đường dây mua bán phụ nữ và trẻ em. Có hồng nhan thì đem về cho bố mẹ một bào thai đang lớn lên từng ngày.
Tạo hóa vốn không đều tay trong sự ban phát ưu ái lên mỗi con người. Có hồng nhan ngoài nhan sắc tự thân thì còn có trí thông minh hơn người. Nhờ trí thông minh, hồng nhan biết thu giấu nhan sắc của mình khỏi mọi sự cám dỗ, biết chọn gửi trao thân với những người tin cẩn, đường hoàng. Nhờ vậy mà hồn nhân có chỗ tựa nương, bình yên phẳng lặng.
Nhưng có những hồng nhan vừa có cả nhan sắc, vừa có cả trí thông minh lại không muốn cuộc đời mình như một dòng sông quanh năm lặng lẽ. Họ cũng muốn có đồ hàng hiệu phủ lên người, muốn được đi xe sang, ăn chỗ đẹp, tiêu tiền thả ga và được tham gia vào giới thượng lưu lắm tiền.
Thế là hồng nhan đành phải nhắm mắt đưa chân, mở mắt đếm tiền để ngả vào lòng đại gia. Bất chấp đại gia đã có vợ có con, bất chấp đại gia có những thú vui xác thịt vô cùng dã man, tàn bạo.
Kết quả thì cũng khác nhau. Có những hồng nhan bị vợ đại gia đánh ghen lột đồ giữa thanh thiên bạch nhật, làm nhục có đầu tư. Có hồng nhan thậm chí còn bị đại gia đưa vào vòng lao lý vì đòi quà không chịu trả.
Cuộc đời kể cũng có nét hay. Có hồng nhan cũng được đại gia bỏ tiền ra nuôi, lại sắm nhà sắm xe cho tiền tỉ làm phim về đời mình thì được thênh thang đường lớn, vừa được đại gia yêu, vừa có địa vị trong làng giải trí nhộm nhoạm. Suy cho cùng, hồng nhan ngây thơ vẫn là một kiểu tài năng là thế.
(Theo Khám phá)