Từ ngày tôi và Dũng mới tìm hiểu, mẹ chồng luôn tỏ thái độ phản đối. Bà chê tôi học thức kém, ngoại hình xấu, không tương xứng với con trai trình độ tiến sĩ của bà. Hơn nữa, tôi còn là một người mẹ đơn thân, nuôi con gái nhỏ sinh năm 2011.

Mỗi lần tôi đến nhà, khuôn mặt bà lộ rõ sự khinh khỉnh, chưa bao giờ tôi thấy bà hé một nụ cười.

Không hiểu bà vô tình hay cố ý nói to với bà giúp việc: ‘Thằng Dũng dại dột, ngoài kia bao nhiêu con gái tử tế không yêu, lại vập vào thứ gái nạ dòng. Cưới nó về, nuôi cả con người dưng có phải nặng gánh không?’.

{keywords}
Ảnh: D.B

Nghe giọng bà mỉa mai, nước mắt tôi chảy dài, toan bỏ về. Tôi nghĩ, ngay từ đầu bà không vừa ý, chắc gì con gái tôi đã được sống vui vẻ trong căn nhà này.

Lần đó, tôi quyết định chia tay Dũng, để anh đi tìm hạnh phúc khác. Thế nhưng, dù tôi có trốn tránh ra sao, Dũng vẫn không chịu buông tay.

Trải qua bao cung bậc cảm xúc suốt 5 năm trời, tôi và Dũng mới vượt qua rào cản, tổ chức đám cưới với nhau vào đầu năm 2019.

Ngày đón dâu, mặc họ hàng khuyên nhủ, bà nhất quyết không cho tôi đi vào bằng cửa chính mà phải vòng ra cửa sau. Bà quan niệm, cô dâu là gái nạ dòng, đi qua cửa chính sẽ mang vận xấu cho gia đình nhà chồng.

Bữa tiệc cưới là thời khắc quan trọng, có đông đủ quan khách, bà lấy lý do tụt huyết áp, cần nằm nghỉ ở nhà. Biết cư xử của mẹ làm tôi chạnh lòng, Dũng nắm chặt tay tôi, động viên tôi bỏ qua, chỉ nghĩ đến điều tốt đẹp.

Cuộc sống làm dâu cùng bà mẹ chồng khó tính của tôi không hề dễ dàng. Bà làm giám đốc một doanh nghiệp, hễ có khách đến nhà chơi, bà luôn dành cho tôi  giọng nói ấm áp, tình cảm. Khách ra về, bà lập tức lạnh nhạt, cư xử thô lỗ với con dâu.

Tôi đang mang thai con thứ hai, ăn uống kém, cả ngày nôn mửa, ốm nghén. Dũng xin cơ quan cho tôi nghỉ 3 tháng dưỡng thai. Tuy vậy, bà vẫn yêu cầu tôi thức dậy lúc 6 giờ sáng, nấu nướng phục vụ 7 người trong gia đình đủ 3 bữa khiến tôi gần như kiệt sức.

Dũng thương vợ, tự động thuê một giúp việc qua trung tâm giới thiệu việc làm. Mẹ chồng lớn tiếng, nhiếc móc tôi xối xả. Bà cho rằng tôi lười biếng, cố tình xúi giục chồng, để anh thuê giúp việc.

Hành hạ con dâu chưa hả giận, mẹ tôi trút giận lên cả đứa con gái đáng thương của tôi.

Con bé đang tuổi nhí nhảnh, chuyện nô đùa, chạy nhảy là không tránh khỏi. Mỗi khi thấy con gái tôi chạy trong nhà, bà quát con bé bằng ngôn từ nặng nề: 'Cút về nhà bố đẻ ngay, nghịch ngợm như thế, không ai chịu được'.

Nghe tiếng hét, con bé sợ hãi, lủi thủi chui vào phòng khóc. Tôi chỉ biết ôm con vào lòng, vỗ về cho con khỏi tủi thân. 

Gần đây, tôi vô tình gặp lại người cũ. Anh từng ruồng bỏ tôi, đi lấy con gái giám đốc. Vợ chồng họ bị hiếm muộn, mãi chưa thấy tin vui. Anh lân la, muốn nhận lại con gái. 

Tất nhiên tôi cự tuyệt. Gần 10 năm trước, anh biết tin tôi mang thai, đã cao chạy xa bay, để tôi khổ sở vì miệng đời cay độc. Bao năm không hỏi thăm đến con, giờ lại muốn con nhận bố. Với tôi, chuyện này quá nực cười. 

Sợ quá khứ làm ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại, tôi yêu cầu bố đẻ con gái chấm dứt liên lạc, không được làm phiền tôi. 

Thế nhưng, tôi càng tránh mặt, anh càng làm phiền, nhắn tin, gọi điện liên tục. Ngày lễ, Tết còn trơ trẽn gửi quà cho hai mẹ con qua dịch vụ chuyển phát. Cuối cùng, mẹ chồng phát hiện được bí mật đó, mọi hộp quà gửi đến, nhân lúc tôi vắng nhà, bà đều nhận thay rồi giấu đi.

Hai ngày trước, chồng tôi đi vắng, bà gọi họ hàng bên chồng tôi đến, tố tôi có tư tình với người yêu cũ và mang những hộp quà làm chứng cứ. Bà ép tôi phải quay về nhà mẹ đẻ sống.

‘Ngay từ đầu tôi không chấp nhận cô vì nhìn ra bản chất xấu xa của cô, giờ cô mang con ra khỏi nhà tôi’, bà nói.

Sự việc xảy ra quá bất ngờ, khiến tôi chết điếng. Tôi không ngờ, bà có thể suy diễn theo chiều hướng như vậy. Càng hận hơn khi bà cố tình đuổi tôi ra khỏi nhà trong lúc bụng mang dạ chửa.

Hành động của mẹ chồng như giọt nước làm tràn ly. Bao nhiêu cay đắng tôi chịu đựng đã bùng phát ra ngoài. Tôi lẳng lặng lên lấy đồ, đưa con gái nhanh chóng rời đi.

Dũng biết tin, cố gắng liên lạc nhưng tôi không muốn nghe máy. Phải chăng, giải pháp cho tôi lúc này là ly hôn? Liệu tôi có thể sống an yên với người mẹ chồng tàn nhẫn đó hay không?

Xin hãy cho tôi lời khuyên!

Mời độc giả gửi câu chuyện của mình về địa chỉ email: Bandoisong@vietnamnet.vn. Chia sẻ của bạn sẽ được đăng trên mục Tâm sự nếu phù hợp. Trân trọng cảm ơn!

 

10 năm làm 'phi công trẻ' cho đại gia lớn tuổi, nam trưởng phòng ôm hận

10 năm làm 'phi công trẻ' cho đại gia lớn tuổi, nam trưởng phòng ôm hận

 10 năm làm 'phi công' cho nữ đại gia lớn tuổi, tôi sống cảnh quỵ lụy, làm đủ mọi việc bà sai khiến. Chẳng ngờ, tôi phải ôm hận.

L.C