- Bạn đọc cao niên Lê Thị Dương, ngụ tại số 84/1 Xô Viết Nghệ Tĩnh, phường Thống Nhất, TP. Buôn Ma Thuột, tỉnh Đắc Lắc gửi đơn và một số giấy tờ liên quan xin cứu xét về vụ án tranh chấp nhà đất giữa gia đình bà Dương và vợ chồng ông Hồ Tắc, nội dung như sau:

Theo Quyết định kháng nghị số 14/QĐ-KNGĐT-V5 ngày 5/3/2009 của Viện KSND Tối cao đối với bản án dân sự phúc thẩm số 18/2008/DSPT ngày 30/1/2008 của TAND tỉnh Đắc Lắc theo thủ tục giám đốc thẩm, thì nguồn gốc nhà 88 Xô Viết Nghệ Tĩnh (nay là 86) có diện tích xây dựng là 87 m2 trên đất bao chiếm 106 m2 đang tranh chấp giữa ông Hồ Tắc với bà Lê Thị Dương là của ông Phan Liễn có từ năm 1963. Năm 1980 ông Liễn kết hôn với bà Lê Thị Dương. Đến năm 1986 ông Liễn được Sở Xây dựng Đắc Lắc cấp Giấy chứng nhận sở hữu nhà. Tháng 11/1989, một mình ông Liễn bán căn nhà trên cho ông Hồ Tắc, bà Trương Thị Giác. Hợp đồng mua bán chỉ có ông Liễn ký, bà Dương không ký, đã được UBND phường Thống Nhất và Sở Xây dựng Đắc Lắc chấp thuận ngày 2/3/1990. Ngày 10/1/1995 ông Tắc đã được Sở Xây dựng Đắc Lắc cấp giấy phép xây dựng nhà.

Trong quá trình giải quyết vụ án, Tòa án cấp sơ thẩm, phúc thẩm xác định bà Dương được ông Tắc cho ở nhờ căn gác gỗ phía sau nhà 88 có diện tích 4,45m x 3,9m = 17,35m2 từ năm 1992 đến nay, do đó buộc bà Dương phải trả căn gác gỗ cho ông Tắc là chưa đúng, vì: Theo  quy định tại Điều 15 Luật hôn nhân và gia đình năm 1959 và Điều 15 Luật hôn nhân và gia đình năm 1986 thì nhà trên thuộc sở hữu chung của cả vợ chồng ông Liễn, bà Dương. Như vậy nếu có việc ông Liễn chuyển nhượng cho vợ chồng ông Tắc, thì hợp đồng đó bị vô hiệu. Mặt khác quá trình sử dụng nhà bà Dương đã làm lại căn gác gỗ này để sử dụng nhưng ông Tắc không có ý kiến gì. Năm 1994 xảy ra tranh chấp, ban tự quản khu phố 4 đã tiến hành hòa giải, hai bên đã thỏa thuận:  Bà Dương không được bán căn gác gỗ phía sau nhà 88 Xô Viết Nghệ Tĩnh, nếu muốn bán thì phải bán cho ông Hồ Tắc là em nuôi. Như vậy ông Tắc đã thừa nhận căn gác gỗ này là của bà Lê Thị Dương…

Vì các lẽ trên, Viện KSNDTC có Quyết định Kháng nghị số 14/QĐ-KNGĐT-V5 ngày 5/3/2009 đối với Bản án dân sự phúc thẩm số 18/2008/DSPT ngày 30/1/2008 của TAND tỉnh Đắc Lắc theo thủ tục giám đốc thẩm, đề nghị Tòa án Dân sự TANDTC xét xử giám đốc thẩm theo hướng: Hủy bản án đân sự phúc thẩm nêu trên và bản án dân sự sơ thẩm số 47/2006/DSST ngày 19/5/2006 của TAND TP. Buôn Ma Thuột, giao hồ sơ về TAND TP. Buôn Ma Thuột, tỉnh Đắc Lắc xác minh, xét xử lại sơ thẩm theo đúng quy định của pháp luật để bảo đảm quyền lợi các bên đương sự.

Tòa Dân sự TAND Tối cao đã có Quyết định giám đốc thẩm số 152/2009/DS-GĐT ngày 24/4/2009 chấp nhận kháng nghị nêu trên của Viện trưởng Viện KSNDTC.

Theo đơn của bà Lê Thị Dương thì: “Ngày 1/7/2010, mẹ con tôi nhận được Quyết định tạm đình chỉ vụ án và Quyết định thu thập chứng cứ trong vòng 1 tháng do Thẩm phán Y Thông Kbuôr ký , vì thế tôi đinh ninh rằng ngày 1/8/2010 gia đình tôi được trả lại sự công bằng…

Nhưng chờ mãi cho đến  ngày 17/11/2010, vẫn không thấy Tòa có động tĩnh gì. Hàng tuần gia đình tôi có đến hỏi thì có lần Tòa đóng cửa, có lần họ trả lời là Thẩm phán bị bệnh. Gần đây nhất, họ cho tôi biết Thẩm phán đã hết nhiệm kỳ, chờ bổ nhiệm Thẩm phán khác. Còn xử hay không là quyền của Tòa án TP. Buôn Ma Thuột, bà không có quyền đòi hỏi.”.

Trên đây là nội dung đơn và  các giấy tờ liên quan của bạn đọc cao niên Lê Thị Dương 72 tuổi gửi Báo VietNamNet xin cứu giúp. Đề nghị các cơ quan có thẩm quyền, đặc biệt là Tòa án nhân dân TP. Buôn Ma Thuột khẩn trương xét xử lại, bảo đảm quyền lợi các bên đương sự như Quyết định giám đốc thẩm của Tòa án nhân dân Tối cao.

Ban Bạn đọc