Từ rất lâu rồi tôi rất muốn du lịch đến Ấn Độ. Vào 2011, tôi đã cảm thấy rất tức giận khi chiếc iPhone của tôi...đi đến đây mà không thèm rủ tôi!
Có lẽ tôi phải truy trách nhiệm cho người bạn tên Blair. Vào 2011, tôi cùng nhóm bạn đi đến một quán rượu sang trọng tại London để 'tỏ vẻ người lớn'. Tại đây, chúng tôi làm như mình là những người hiểu biết về rượu, và liên tục 'tuôn' ra những từ như 'có vị của gỗ sồi', 'đậm vị hoa quả'... để cố gắng gây ấn tượng với cậu phục vụ tại quầy bar.
Người làm cậu ta ấn tượng nhất là Blair, vì sau khi nói chuyện một hồi cậu bồi bàn đem cho chúng tôi những chai rượu uống dở của các vị khách hàng khác. Chúng tôi thử hết chai này tới chai khác, và tất nhiên là ai cũng say tí bỉ.
Khi ra về, tôi nhận ra chiếc iPhone của mình đã không còn trong túi. Liệu rằng đã có một kẻ trộm chuyên nghiệp ở trong quán bar móc túi tôi? Hay chính tôi vì say mà đã làm rơi smartphone của mình khi đút nó vào trong túi? Dù lí do là gì đi nữa, chiếc iPhone của tôi cũng đã một đi không trở lại.
Tôi đã phải gọi cho nhà mạng của mình bằng smartphone của bạn, và họ nói rằng sẽ vô hiệu hóa nó để trở nên vô dụng trong tay kẻ trộm, nhưng cũng giải thích một cách lịch sự rằng tôi không thể hủy hợp đồng với nhà mạng, phải mua một chiếc khác để tiếp tục sử dụng mạng của họ.
Một vài tuần sau, tôi nhận được một bức email từ một người tên Sachi, có nội dung:
Chào Erica, tôi là Sachi đến từ Ấn Độ. Tôi đã mua chiếc iPhone mà bạn đã dùng trước đây. Tôi muốn hỏi bạn mật khẩu iTunes là gì vì tôi cần nó để tải ứng dụng về. Mong bạn hãy email lại cho tôi, xin cảm ơn!
Tôi quả thực cảm thấy ngạc nhiên. Tên này có trong tay chiếc smartphone của tôi, trong đó có toàn bộ số liên lạc và giờ lại dám nhắn để hỏi xin tài khoản iTunes của tôi ư? Tôi hít thở thật sâu để lấy lại bình tĩnh và nhắn lại: "Tôi sẽ cho bạn mật khẩu, nếu như bạn tiết lộ cho tôi biết ai đã ăn trộm chiếc iPhone này".
Đến giờ tôi mới nhận ra những lời hứa của nhà mạng thật vô dụng, khi tên Sachi này có thể mở chiếc iPhone lên và sử dụng như bình thường. Thậm chí, hắn còn mở được số liên lạc của tôi để gửi email nhằm xin tài khoản iTunes nữa chứ!
Theo Ian Heritage, một chuyên gia bảo mật tại Trend Micro thì một chiếc iPhone được khóa bởi nhà mạng thì không khác gì được đưa vào chế độ máy bay. Người dùng không thể gọi điện và nhắn tin, nhưng những thông tin trong đó vẫn còn, có thể kết nối Wifi để lên mạng. Apple không cho phép 1 máy có 2 tài khoản iTunes, vậy nên Sachi đã nhắn tin lại để xin mật khẩu của tài khoản này.
"Tôi không biết chiếc smartphone này bị ăn trộm đâu, bố tôi mua cho tôi dùng, tôi mới 16 tuổi thôi" - Sachi trả lời. "Bạn sống ở London đúng không? Trong máy có rất nhiều thông tin cá nhân, nhưng đừng lo tôi đã xóa chúng đi rồi. Nhưng làm thế nào mà iPhone của bạn lại bị trộm?"
Tôi nhắn lại: "Nó bị lấy trộm từ túi của tôi tại London". Tôi cũng không muốn nói thêm rằng lúc bị ăn trộm, tôi đang loạng choạng do uống quá nhiều rượu, vì đang nói chuyện với một đứa trẻ mới 16 tuổi mà! Nhưng tôi cũng phải giải thích, rằng không thể đưa cho cậu ấy mật khẩu iTunes vì tôi vẫn đang sử dụng nó, song cũng chúc mừng cậu ấy vì có một chiếc smartphone mới để dùng.
Cậu ấy trả lời: "Cảm ơn vì đã nhắn tin lại cho tôi, cảm ơn bạn. Nhưng tôi cũng cảm thấy có lỗi khi sử dụng smartphone của bạn, nếu như tôi có thể giúp gì được cho bạn thì hãy nói. Bố tôi chắc chắn sẽ không mua chiếc iPhone nếu biết nó là hàng ăn cắp. Chúng ta có thể tiếp tục giữ liên lạc qua email không?"
Và điều kì lạ là, chúng tôi đã làm bạn từ đó!
Khi tôi nói với Ian Heritage về 'người bạn mới' của mình, anh ấy lập tức cho rằng đây là một hình thức lừa đảo để lấy thông tin, rất phổ biến ở Ấn Độ. Và anh ấy cũng không hoàn toàn sai, vì Sachi cũng đã trực tiếp hỏi tôi về mật khẩu iTunes, và đây là một hành động sai trái.
Hiện trên thị trường có rất nhiều hình thức để đánh cắp thông tin người dùng. Có một trang web giả danh Apple, có cả giao diện bản đồ của Google Maps. Khi người dùng sử dụng trang web này tìm đường, sẽ hiện ra một trang web khác để điền thông tin cá nhân, số tài khoản để có thể 'quyên góp' cho những kẻ lừa đảo. Nhưng với tôi, thì có vẻ cậu bé này thành thật chứ không phải dạng lừa đảo, không bất cứ kẻ lừa đảo thông minh nào lại hỏi thẳng "bạn có thể cho tôi mật khẩu không?" cả!
Chuyến đi của chiếc iPhone cũng thật li kì, nó được lấy ra khỏi túi của tôi bởi 1 kẻ chuyên ăn cắp sản phẩm Apple, qua tay 1 hacker để mở khóa màn hình, sau đó được bán theo cân trên eBay, cuối cùng là lên đường đi đến Mumbai, Ấn Độ. Chiếc iPhone này được qua tay rất nhiều người với giá bán rẻ mạt, và cuối cùng được bán cho bố Sachi - cũng với mức giá rẻ một cách đáng ngờ.
Trong vòng 1 năm trở lại đây, tôi và Sachi vẫn giữ liên lạc bằng email, cậu ấy còn hay nhắn cho tôi để hỏi về các bài tập ở trên lớp. Tôi kể cho cậu ấy rằng tôi sắp học xong bằng thạc sĩ và muốn trở thành một nhà báo. Sachi còn mời tôi đến thành phố Mumbai chơi, và cậu ấy sẽ sẵn sàng làm hướng dẫn viên du lịch.
Email cuối cùng cậu ấy gửi cho tôi làm cho câu chuyện trở về điểm xuất phát:
"Bạn có đoán được không? Chiếc iPhone của bạn lại bị ăn cắp trong một chiếc xe taxi rồi!"
Kẻ trộm lấy được chiếc iPhone của tôi (và sau này là của Sachi) thì không thân thiện như cậu ấy, đến giờ chưa nhắn lại để xin mật khẩu iTunes!