- Là vùng châu thổ rộng thứ 3 trên thế giới, cứ vào vụ thu hoạch lúa, ở các tỉnh ĐBSCL cần tới khoảng 1,8 triệu nhân công cắt lúa trong vòng hơn 2 tháng ròng. Lực lượng nhân công này gọi là dân “cắt lúa đứng”.
Còn một lực lượng cũng rất hùng hậu “ăn theo”, cung cấp dịch vụ mại dâm gọi là dân “cắt lúa nằm”.
Dân “cắt lúa nằm” hoạt động đi theo những vựa lúa khổng lồ từ Đồng Tháp Mười đến tứ giác Long Xuyên….
Đêm vui với thợ “cắt lúa nằm”
Theo chân những người thợ cắt lúa, tôi có dịp trở lại vùng Đồng Tháp Mười rộng lớn thẳng cánh cò bay. Lúa vào mùa thu hoạch chín vàng rực như thúc giục cắt liền.
Chủ ruộng là anh Tư Be ở xã Đốc Binh Kiều, huyện Tháp Mười tỉnh Đồng Tháp hồ hởi: “Mấy anh tranh thủ cắt lẹ giùm nghen, lúa chín dữ lắm rồi. Cắt xong tui còn xuống giống vụ tới!”.
Cảnh sắc, con người ĐBSCL. Ảnh minh họa
Thấy cánh thợ cắt toàn đàn ông, chủ ruộng nháy mắt cười: “Làm đi, chiều nhậu lai rai nghe. Tối đi tìm đám “cắt lúa nằm”, zui lắm!”.
Toàn, thợ cắt, quê Bến Tre tỏ ra sành sỏi: “Mùa cắt nào dân “cắt lúa đứng” tụi tui bỏ qua tụi “cắt lúa nằm đâu”…
Đêm hôm đó, lai rai hết lít rượu đế, theo cánh thợ, chúng tôi đi tìm mấy em “cắt lúa nằm”. Nhờ ánh trăng mờ mờ, đi qua mấy đám ruộng, một túp lều nhỏ hiện ra.
Từ xa đã nghe tiếng phụ nữ chí chóe vọng lại khiến đám đàn ông bước nhanh hơn. Một em chạy ra đon đả: “Trời, sao giờ này mới tới, chắc lo nhậu chứ gì? Tưởng quên em luôn rồi chớ!”.
Một cô chạy tới ôm lấy Toàn: “Sao hổng nhắn tin hay gọi cho em? Nhớ anh muốn chết luôn nè. Bắt đền em đi!”.
Hóa ra anh chàng Toàn và cánh thợ cắt đã quen với mấy cô “cắt lúa nằm” này từ mùa cắt lúa trước nên họ gặp nhau mừng vui vô kể.
Toàn rút trong túi ra chai rượu và mấy con khô cá sặc đem theo tuyên bố: “Trước khi “tình thương mến thương” tui mình làm hết chai này cho sung nghen!”, tiếng cười ha hả cất lên nhộn nhạo cả cánh đồng.
Một cô tên Lụa “kể tội” Toàn: “Mùa cắt trước anh và con Lài làm gì dữ vậy đến nỗi sáng ra cắt lúa phải tay, suýt cụt mất một ngón vậy?”. Toàn: “Thì “vui” quá phải chịu chứ sao! Dân Hai lúa tụi anh đã chơi là chơi hết mình. Đêm nay tiếp tục à nghen!”.
Rượu vào, lời ra rôm rả như tri kỷ lâu ngày gặp lại. Bình, anh thợ cắt trong nhóm tưởng ít nói, giờ trổ tài: “Mấy tháng trước chia tay, anh dặn đi “làm ăn” phải chừa phần cho anh em có nghe không, để anh “kiểm tra” lại xem!”, nói tới đây Bình quơ tay ôm cô gái ngồi gần tên Hạnh, cô gái la oai oái: “Có mà, có mà…”.
Tôi ngồi sượng trân, không biết nói gì góp vui đành im lặng. Một cô phát hiện ra, la lên: “Anh này ở đâu mà lạ quá ta!” rồi rót rượu đầy ly đưa cho tôi: “Đến đây không hát thì hò; Đâu phải con cò ngóng cổ mà nghe! Zô 1 ly cho vui đi anh Hai!”.
Một cô khác “dọa”: “Hổng uống lát nữa tụi này không đứa nào “tình thương mến thương” với anh à nghe!”…
Giọt rượu cuối cùng vừa hết cũng là lúc bắt đầu màn “tình thương mến thương” giữa cánh đồng thơm lừng mùi lúa chín.
Giờ thì chẳng ai nói với ai lời nào, từng cặp, từng cặp... Trăng thượng tuần lấp ló khi mờ khi tỏ làm cho cảnh vật giữa đồng đêm nay lạ kỳ khó tả với người đầu tiên qua đêm giữa đồng lúa lớn nhất vùng Đông Nam Á này như tôi…
Thật không thể tưởng tượng nổi trên đời lại có cái cảnh “tình thương mến thương” kiểu này, rất “sinh thái” với thiên nhiên, có trời mây, có trăng, có gió chạy trên ngọn lúa rì rào…
Chuyện xưa và nay ở Đồng Tháp Mười
Lão nông cố cựu tên Tám Bưng đến Đồng Tháp Mười khi còn là chàng thanh niên tuổi mười tám đôi mươi cười sằng sặc khi tôi kể lại chuyện “cái đêm hôm ấy hôm gì”.
Ông bảo: “Chú chưa nghe nói “khách sạn ngàn sao” ở vùng này hay sao mà ngạc nhiên? Chú đã trải qua “khách sạn ngàn sao” rồi đấy. Ba cái vụ này có từ thời xưa lắm chú ơi. Mấy chục năm nay đàn ông xứ này đi ra ngủ canh ruộng ban đêm luôn bị vợ đi theo là vì sợ tụi “cắt lúa nằm” lấy hết lúa là vậy đó!”.
Theo lời lão nông Tám Bưng, gần
30 năm trước có chuyện ‘tiêu cực” lạ đời xảy ra ở nông trường Bông Trang ở huyện
Tân Hồng tỉnh Đồng Tháp.
Phát bao cao su ra đồng cho thợ gặt
Nông Trường đã giải thể từ lâu, nhưng cái tên Bông Trang vẫn còn vì vụ này. Số là, có anh đội trưởng đội sản xuất mê mệt một em “cắt lúa nằm” quê từ Bến Tre, da trắng, thân hình bốc lửa lên đây “cắt lúa nằm”.
Anh chàng này gan hết chỗ nói, hết mùa lúa vẫn giữ cô này lại “làm của riêng” “xài” một mình, trả bằng “lúa non”. Cô gái xinh đẹp không biết chữ nên mỗi khi “tình thương mến thương” xong thì thắt một nút vào cọng dây thừng làm dấu.
Đến mùa nông trường thu hoạch lúa, cô ta cứ đếm nút trên cọng dây thừng để được “thanh toán”, mỗi nút là một giạ (1 giạ bằng 20 kg)! Năm đó vì cô ta “cắt” liên vụ nên cọng dây thừng được trên 100 nút, tức trên 100 giạ lúa, tương đương trên 2 tấn lúa!
Thanh toán xong cô ta thuê chiếc xe trâu vào nông trường chở lúa ra đi bán để lấy tiền hồi hương thì bị bảo vệ nông trường phát hiện, giữ lại vì nghi là ăn cắp!
Cô gái “cắt lúa nằm” hồn nhiên khai tuốt tuồn tuột nguồn gốc số lúa này. Thế là anh chàng đội trưởng bị lộ, bị xử lý kỷ luật, tiếng tăm vang lừng!
“Thực tình mà nói, dân “cắt lúa nằm” rất có lợi cho các chủ ruộng!”, lão nông Tám Bưng bộc bạch. Vì ở miền này thu hoạch đông ken (tức thu hoạch rộ cùng lúc) nên thiếu hụt công cắt lúa. Vùng nào có nhiều dân “cắt lúa nằm” tụ về thì dễ có thợ cắt đến làm.
Riết rồi như ngày hội, “đến hẹn lại lên”, cứ vào mùa cắt là đôi bên lại về. Xong mùa cắt mạnh ai nấy đi. Vậy mà cũng có những kỷ niệm rất vui. Đó là chuyện một anh thợ cắt kết với em “cắt lúa nằm”, nên vợ nên chồng, như trong tiểu thuyết vậy!
Tuy nhiên, các bà vợ của những ông chủ ruộng thì không hẳn chỉ vui, mà rất lo lắng chồng mình “sa” vào mấy em “cắt lúa nằm”!
Các em “cắt lúa nằm” không chỉ phục vụ dân “cắt lúa đứng” mà còn rất sẵn sàng với các ông chủ ruộng! Bởi chủ ruộng thì lúa mới nhiều, mới đòi giá cao và xin “boa” thêm vài giạ khi thanh toán.
Ở xã Tân Hộ Cơ huyện Hồng Ngự có chuyện dở khóc dở cười. Gần đến ngày cắt lúa, anh chồng đòi ra ruộng ngủ để canh chừng vì sợ “ăn trộm” lúa. Ban đầu bà vợ nghe cũng có lý nên không nói gì.
Tuy nhiên, tới lúc thu hoạch xong, chở lúa về, chị vợ thấy lạ lùng vì có em “mắt xanh mỏ đỏ” cứ chạy theo đòi lúa! Anh chồng quýnh quáng, ban đầu nói là “thương lái” đòi vì anh đã “lỡ” ứng tiền nhậu với bạn bè.
Chị vợ không vừa vì thương lái đâu có đòi kiểu này nên cuối cùng…thì bị lộ! May mà Hội phụ nữ ở xã đến gia đình hòa giải. Từ đó trở đi anh chồng chỉ còn được làm nhiệm vụ xuống giống, rải phân, chăm sóc.
Tới gần vụ thu hoạch đố mà được ra đồng tìm cảnh gió mát trăng thanh “tình thương mến thương” ngoài luồng nữa.
Cánh đàn ông trong vùng thường kể lại chuyện này khi nhậu để…rút kinh nghiệm, có làm gì thì phải giải quyết rốt ráo, không sơ suất để bị lộ như anh kia!
Duy Chiến
(Còn nữa)