- Sau hai năm, khi chỉ còn vài tháng nữa sẽ lên xe hoa thì bất ngờ, mẹ P. tìm gặp tôi. Nghe bà than khóc kể lể một hồi, tôi mới hiểu một phần câu chuyện.
TIN BÀI KHÁC
Cách đây ba năm, tôi từng là người yêu của P., một trưởng phòng trẻ tuổi tài giỏi của công ty tôi làm việc. Tôi không lọt vào mắt xanh của anh bằng ngoại hình sành điệu, hay cách ăn nói khéo léo. Đơn giản, tôi chỉ là một nhân viên bình thường, luôn tập trung dồn hết tâm huyết cho công việc của mình. Chính điều đó khiến P. chú ý.
Ngay từ đầu, việc chúng tôi đến với nhau đã vấp phải sự phản đối của nhiều người. Đầu tiên là những đồng nghiệp trong công ty, bởi lẽ đơn giản, với họ, P. xứng đáng có một người phụ nữ xuất sắc hơn bên cạnh. Trong mắt họ, tôi giống như con quạ xấu xí muốn học đòi.
Những lời ra, tiếng vào cay nghiệt đó sẽ chẳng ảnh hưởng gì, nếu nó không bay tới tai của gia đình P. Ngay lập tức, tôi buộc phải về ra mắt trong trạng thái chưa sẵn sàng. Cũng giống như những người khác, tôi bị dò xét với ánh nhìn khó chịu. Bố mẹ anh cần thông gia với một gia đình môn đăng hộ đối hơn tôi rất nhiều.
P. cố gắng thuyết phục, vì anh nói anh yêu tôi rất nhiều. Tôi cũng nghĩ chỉ cần hai đứa cố gắng thì thời gian qua đi, mọi việc sẽ đâu vào đấy. Nhưng không ngờ, mẹ P. đích thân đến tìm gặp, yêu cầu tôi tránh xa con trai bà, để anh có thể cưới một người phụ nữ phù hợp hơn.
Mẹ anh nói lời gay gắt khiến tôi cảm thấy tổn thương nặng nề (Ảnh minh họa) |
Lòng tự trọng bị tổn thương, tôi quyết định nói lời chia tay. Chỉ ba tháng sau, P. đã nhanh chóng kết hôn với người khác, dưới sức ép của gia đình. Muốn quên đi nỗi đau đó, tôi xin nghỉ việc, về quê sinh sống. Tại đây, tôi dần nguôi ngoai và quen được người đàn ông khác.
Sau hai năm, khi chỉ còn vài tháng nữa sẽ lên xe hoa thì bất ngờ, mẹ P. tìm gặp tôi. Nghe bà than khóc một hồi, tôi mới hiểu một phần câu chuyện. Hóa ra, sau khi kết hôn, cuộc sống của P. không hạnh phúc. Chán nản, anh lao vào rượu và trở nên nghiện nặng, bỏ bê công việc.
Vợ P. lại là tiểu thư quen sống sung sướng, không chịu nổi người chồng bê tha nên đã vội vàng ly hôn. Cả nhà không một ai có thể khuyên nhủ P., nên bất đắc dĩ, mẹ anh đành tìm đến tôi nhờ giúp đỡ. Bà mong muốn tôi có thể quay lại với P., chắc chắn gia đình sẽ ủng hộ hết mình.
Nghe bà kể lể, tôi không hả hê mà ngược lại, cảm thấy thương P. vô cùng. Thật lòng, tôi vẫn luôn mong anh có cuộc sống hạnh phúc. Nay anh trở nên như vậy, tôi cũng có chút xót xa. Nhưng thời gian trôi qua, tôi đã tìm thấy hạnh phúc của riêng mình. Tôi không dám mạo hiểm để đánh đổi lấy một điều chưa chắc chắn. Càng từ chối, mẹ P. càng cố gắng tìm cách thuyết phục khiến tôi bối rối. Thật sự lúc này, tôi không biết nên làm thế nào cho vẹn cả đôi đường.
Bảo Phương
Bạn đọc có thể chia sẻ tâm sự của mình về các vấn đề gặp phải trong cuộc sống cho chuyên mục Chuyện chung, chuyện riêng. Bài viết gửi về địa chỉ banbandoc@vietnamnet.vn