- Nhìn bề ngoài, chắc ai cũng sẽ nghĩ tôi sướng, bởi vì có nhà cửa, xe cộ đàng hoàng. Thế nhưng, đó chỉ là sự hào nhoáng bề ngoài, còn thực chất cuộc sống của tôi rất bi đát do lấy phải người chồng ghen tuông, gia trưởng, ích kỷ, hẹp hòi.
Làm sao để thoát khỏi người chồng ghen tuông, gia trưởng, hẹp hòi? (Ảnh minh họa) |
Đẻ xong, tôi nhanh chóng lấy lại vóc dáng, xinh đẹp hơn, ai nhìn cũng bảo: "Đúng
là gái một con trông mòn con mắt". Nhưng cứ khi nào có người khen tôi là anh lại
tỏ ra khó chịu. Rồi anh ta ngăn cấm tất cả mọi mối quan hệ của tôi với bạn bè,
đặc biệt là bạn khác giới. Anh ta không cho tôi mặc váy khi ra khỏi nhà, mà đi
đâu, anh ta cho đi thì mới được đi.
Đau khổ và sợ hãi nhất là sau khi sinh xong, tôi gần như không còn ham muốn
chuyện kia. Mỗi lần chồng đòi “chiều” mà tôi không chiều thì y như rằng anh ta
dày vò. Anh lại lải nhải bài ca “Chắc để dành cho bồ”, “chắc không yêu chồng”...
Anh ta cũng biết chuyện tình sâu đậm của tôi với người yêu cũ.
Đê tiện nhất là khi không được thỏa mãn, anh ta sẵn sàng đi chơi gái. Nhiều đêm
anh ta về nhà trong tình trạng say khướt, trên người nồng nặc mùi nước hoa, son
phấn. Khi tôi hỏi, thì anh ta bảo đi uống rượu, bàn chuyện làm ăn với đối tác.
Một tuần, anh chỉ về nhà ăn tối 2, 3 lần.
Chuyện chăm sóc con cái, gia đình, anh bỏ mặc cho tôi lo. Có những hôm con sốt,
tôi gọi thì anh ta bảo tôi tự cho con đi viện, có mỗi ở nhà chăm con mà không lo
được, anh ta còn phải bận kiếm tiền. Nhiều khi tôi phát khóc khi vừa lo cho con
ốm, vừa phải hầu hạ bố mẹ chồng.
Giao phó cho tôi mọi việc trong nhà nhưng tiền nong thì anh ta giữ hết. Đầu mỗi
tuần, anh ta sẽ đưa tôi một khoản đủ tiêu trong tuần, còn khoản gì phát sinh thì
tôi lại phải hỏi xin. Nhưng nhiều khi đưa tiền, anh ta lại càu nhàu, rằng tôi
tiêu gì mà lắm thế. Chắc anh ta nghi ngờ tôi mang tiền về cho bố mẹ đẻ.
Càng ngày, tôi càng cảm thấy ngột ngạt, khó chịu khi ở với anh ta. Tôi nghĩ anh
ta lấy tôi về chỉ để có người đẻ con, lo cho bố mẹ mình. Anh ta nào có yêu
thương, tôn trọng tôi.
Đến lúc này, tôi biết mình đã sai lầm. Không phải sự giàu có có thể đem lại cho
mình niềm vui sướng, hạnh phúc. Lúc này tôi cần một người yêu mình thật sự.
Nghèo một tí nhưng yêu thương, tôn trọng nhau còn sung sướng hơn gấp ngàn lần
giàu có mà sống trong sự lạnh lẽo.
Tôi đề nghị ly hôn, nhưng anh không đồng ý. Anh bảo, tôi đừng có mơ mà thoát
khỏi anh ta. Anh ta sẽ làm cho cả đời tôi phải trói buộc với anh ta.
Nhiều lúc tôi nghĩ sẽ trốn khỏi ngôi nhà này để đi tìm cuộc sống mới nhưng nghĩ
đến con, tôi lại không dám bỏ đi. Tôi sợ chồng tôi sẽ truy tìm tôi, trả thù gia
đình tôi. Hơn nữa, con trai tôi còn quá nhỏ, nó mới chưa đầy năm. Để con lại cho
chồng thì tôi không đành lòng, mà mang con đi theo thì tôi biết làm gì để nuôi
con. Tôi phải làm sao đây?
Hà An (Hà Nội)