Là một người mẹ đơn thân, với đồng lương văn phòng cố định, lại sống ở Hà Nội với chi tiêu đắt đỏ, tôi luôn ý thức được tầm quan trọng của việc tiết kiệm. Ngay từ sớm, tôi đã dạy con trai mình biết quý trọng đồng tiền và sử dụng nó một cách hợp lý.
Tôi thường xuyên chia sẻ với con về hoàn cảnh gia đình mình, giải thích cho con hiểu mỗi đồng tiền đều kiếm được bằng mồ hôi, nước mắt. Con cũng được dạy dỗ không nên đòi hỏi những món đồ chơi quá đắt tiền hay phung phí tiền vào những thứ không cần thiết.
Để khuyến khích con tiết kiệm, khi con 6 tuổi, mỗi ngày tôi cho con bỏ ống heo 5 nghìn đồng. Sau 8 năm, số tiền con tiết kiệm đủ để mua một chiếc xe đạp điện. Con vô cùng vui mừng và trân trọng chờ đón món quà này.
Tuy nhiên, cuộc sống không bao giờ bằng phẳng.
Khi con đang say mê với kế hoạch mua chiếc xe mới, tôi phát hiện mình mắc bệnh nặng, cần chi trả một khoản tiền lớn để điều trị. Dù vậy, tôi vẫn quyết tâm đi vay mượn chứ không động vào tiền của con.
Tuy nhiên, một tối, con chủ động đến bên và đưa cho tôi toàn bộ số tiền tiết kiệm được. Con nói rằng, hạnh phúc nhất của con là khi còn mẹ, và con muốn dùng số tiền này để giúp mẹ chữa bệnh.
Con cũng chia sẻ đã học được bài học quý giá về tiết kiệm từ mẹ, và con sẽ tiếp tục duy trì thói quen này để phòng ngừa những trường hợp khó khăn trong tương lai.
Hành động của con khiến tôi xúc động rơi nước mắt, xen lẫn sự tự hào. Nó không chỉ thể hiện tình yêu thương vô bờ bến của con dành cho mẹ, mà còn cho thấy sự trưởng thành và tinh thần trách nhiệm của con.
Câu chuyện của tôi là một minh chứng cho tầm quan trọng của việc nuôi dạy con biết tiết kiệm từ nhỏ.
Tiết kiệm không chỉ giúp con có ý thức quản lý tài chính hiệu quả, mà còn rèn luyện cho con những đức tính tốt như biết quý trọng đồng tiền, biết chia sẻ và giúp đỡ người khác khi họ gặp khó khăn trong cuộc sống.