- Nhưng làm sao để biết/ Biển có xanh và sâu/ Con có biết gì đâu/ Biển màu gì cha nhỉ!

TIN BÀI KHÁC:


Chạy tròn một vòng theo cha
Con biết biển quê dài lắm
Miên miết ngón chân vào cát
Biết bịn rịn cát thương.
Thả một cách diều trong tay
Sợi cướt bong về theo gió
Thấy trời cao xa quá

Nhưng làm sao để biết
Biển có xanh và sâu.
Con có biết gì đâu
Biển màu gì cha nhỉ!

Cha vẫn thường hay kể
Khi mùa trăng nhu nhú ngực non
Rưng rưng sóng sánh
Mặt biển tràn mộng mị
Đêm trở mình cho biển hoang sơ

Chẳng thể thêm một người đàn bà chải tóc chiều nay
Để biển đa mang sau những ngày giông bão
Rồi già nua, rồi quăn queo, rồi cuộn mình ti tỉ…
Và rồi nếp nhăn là sóng theo về.

Cha kể con nghe những chuyện về biển
Nhưng làm sao con biết biển có xanh và sâu
Con chẳng biết gì đâu
Biển màu gì chả nhỉ

Con nghe mùi mồ hôi trên áo cha
Con ướt giọt mồ hôi trên trán cha
Mùi mồ hôi biển mặn
Ừ thì biển mặt
Biển mặt vì nhiều nước mắt
Biển chát vì nhiều nỗi đau.

Biển không xa sao thuyền cha sáng nay không kịp về bến cảng
Biển không sâu sao đựng hết những xác con tàu.
Về đi cha
Con biết tìm cha đâu sau một mùa giông gió
Chẳng lẽ nước mắt cũng màu đen
Mẹ giờ chẳng thể biết màu của biển

Ngày mai con vẽ biển bằng màu của cha
Màu của những thân tàu ở lại có cả màu đen của nước mắt
Màu vui của tiếng cười
Màu vời vợi buồn của những xa trông
Không…
Không…
Không…
Con muốn vẽ một màu hạnh phúc
Cho biển

Cho con

Lâm Quỳnh