Hụt hẫng, run sợ và cay đắng... là cái cảm giác mà khi vô tình tôi thấy chồng mình bước ra từ quán mát xa thư giãn. Phải chăng tôi là người hay ghen và phong kiến quá ???

TIN BÀI KHÁC

Mát xa là một dịch vụ thư giãn tốt cho sức khỏe mà tôi thấy rất hay nhưng dịch vụ này cũng là một con dao hai lưỡi. Mát xa chân chính, minh bạch là nhân viên ăn mặc gọn gàng, có nơi còn mặc áo bờ - lu trắng chăm sóc khách hàng, rất lịch sự trang nhã....còn quán mát xa mà nhân viên mặc váy 2 dây hở nửa bầu ngực và ngắn ngang mông thì không biết sẽ mát xa kiểu gì cho khách?

Hụt hẫng, run sợ và cay đắng... là cái cảm giác mà khi vô tình tôi thấy chồng mình bước ra từ quán mát xa thư giãn. Phải chăng tôi là người hay ghen và phong kiến quá ???

Năm 2004, tôi kết hôn với anh, vượt qua mọi sự phản đối của gia đình. Anh hứa với cha mẹ tôi rằng: "sướng khổ gì chúng con cùng chịu". Vậy là đám cưới diễn ra có mặt cả quan viên hai họ. Tôi thật hạnh phúc....

Trải qua 8 năm chung sống, có với nhau 2 mặt con giống anh như đúc từng đường nét. Và 8 năm ấy cũng biết bao khó khăn vất vả, biết bao lần vợ chồng cãi nhau....nhưng rồi mọi chuyện lại bình an tốt đẹp. Tôi thường nói với anh: "dù có chuyện gì em cũng không bao giờ bỏ anh, em muốn lúc nào gia đình cũng hạnh phúc bên nhau, con cái có cha có mẹ cùng chăm sóc....nhưng nếu một ngày nào đó thân thể anh có người con gái khác "sờ" vào thì em sẽ không chấp nhận anh nữa. Dù đó chỉ là đi mát xa xông hơi hay hát karaoke tiếp viên"...Anh nói: "anh sẽ không bao giờ như vậy".

Hàng ngày, sau giờ làm việc, anh thường giúp tôi dọn dẹp, trang trí nhà cửa. Anh làm giúp tôi tất cả những việc vặt trong nhà mỗi khi tôi nhờ anh mà không một lời than vãn. Những ngày nghỉ, anh đưa vợ con đi siêu thị, đi ăn cơm ngoài...Với một bức tranh trọn vẹn như vậy nên tôi tin tưởng anh trong từng phút giây, từng hơi thở, tôi hạnh phúc khi lấy được người chồng mẫu mực và đáng trân trọng.

Nhưng thế gian ai học được chữ "ngờ". Một ngày, sau khi chở con đến lớp học, trên đường đi, tôi vô tình nhìn thấy chiếc xe anh đi cùng bạn đậu trước cửa một quán mát xa có "danh tiếng". Tim tôi như ngừng đập, tai tôi ù lên như có sóng biển ập vào, toàn thân run rẩy như một con mèo gặp mưa. Trong cái giây phút ấy, tôi muốn lao vào quán để chửi bới và "xé xác" anh ra thành trăm mảnh nhưng chợt tôi le lói một tia hy vọng: "mong rằng chồng mình sẽ không vào đấy cùng bạn vì anh ấy biết mình không tha thứ khi anh ấy đi vào những chỗ như thế này".

Và tôi cứ hy vọng đứng ngoài chờ để mong rằng niềm tin và hy vọng của mình về anh là đúng...30 phút...1 tiếng trôi qua trong đau khổ tột bậc...1 tiếng 45 phút, những người bạn của anh ra xe sau những lời chào của các em tiếp viên "tươi mát". Ôi tôi mừng rỡ khi thấy không có anh ra cùng. Tôi vui và hạnh phúc quá, tôi khóc vì đã nghi oan cho anh...Nhưng khi những giọt nước mắt lăn trong niềm hạnh phúc ấy thì tôi thấy anh bước ra khỏi quán và lên xe. Trời ơi, tôi không tin vào mắt mình nữa. Tôi muốn hét lên nhưng sao tôi cứ như pho tượng đứng trơ ra giữa đường...

Sau cái giây phút ấy, tôi bấm máy hỏi anh đang ở đâu, anh nói đang uống cà phê cùng bạn...Tôi như con thú hoang bị bỏ đói lâu ngày sau câu nói dối trá của anh. Tôi nói anh về nhà gấp có việc...Về đến nhà, tôi chửi bới anh nặng nề mà anh chỉ nói "đi mát xa có chết người không mà làm ầm ĩ lên như vậy"...Bất ngờ với lời nói của anh, tôi đưa anh xấp giấy và nói "em không còn cần đến anh nữa, mong anh viết một lá đơn để em được bình yên nuôi con"... Sau thời gian ngồi yên lặng, anh mở lời xin lỗi nhưng tôi không còn cảm giác nữa, lời xin lỗi của anh như ngàn lưỡi dao đâm nát trái tim tôi. Tôi quyết định ly hôn.
(ảnh minh họa)

Tôi day dứt, đắn đo, không biết mình có nóng vội quá không? Nhưng trời ơi, làm sao cả đời này tôi có thể xóa mờ được cái hình ảnh chồng cởi trần như nhộng để cho tiếp viên "mặc váy hai dây ngắn ngang lưng" xoa bóp, sờ nắn trong thời gian gần 2 tiếng đồng hồ...Thật ghê tởm!

Nếu tôi có tha thứ bỏ qua cho anh thì quãng đời còn lại tôi cũng không còn tin tưởng anh, tôi khinh thường anh vậy thì sống với nhau nữa để làm gì. Tốt nhất là ly hôn để trong tôi và các con luôn lưu giữ những ký ức đẹp về anh, về một người chồng - người cha mẫu mực, hiền lành, tốt tính...

Khi viết những dòng chữ này, em xót xa biết bao nhiêu... Anh ơi, nếu anh có đọc bài viết này, anh hãy hiểu lòng em. Thương anh và yêu anh nhiều nhưng em không vượt qua được lòng tự trọng của một người vợ để tha thứ cho anh. Mong anh hãy quên mẹ con em và xem như chúng ta chưa từng gặp mặt, chưa từng là vợ chồng, anh nhé.

Bạn đọc giấu tên

Thể lệ tham dự cuộc thi viết về “Ghen và hạnh phúc gia đình”

Đời sống tình yêu, luôn xuất hiện những câu chuyện như vợ ghen với người tình. Người tình ghen với vợ. Vợ cả ghen với vợ hai. Người mới ghen với người cũ…. Với sự hấp dẫn của đề tài này, chuyên mục “Chuyện chung chuyện riêng” mời bạn đọc kể những câu chuyện cụ thể về “Ghen và hạnh phúc gia đình”.

Câu chuyện nên viết dưới 1000 từ, gửi về địa chỉ email: banbandoc@vietnamnet.vn. Tiêu đề thư xin ghi rõ: Bài viết tham gia chủ đề: “Ghen và hạnh phúc gia đình”

Bài viết của độc giả, ban biên tập có quyền cắt gọt cho phù hợp với hình thức của báo.

Những bài viết cần giữ kín danh tính, xin ghi rõ cuối mỗi bài viết gửi tham dự chuyên mục.

Bài viết có lượng truy cập nhiều nhất theo cách đo, kiểm của hệ thống google giành được phần thưởng trị giá 1.000.000 đồng.

Thời gian nhận bài từ ngày 1/8/2012 đến hết ngày 30/9/2012. Mời bạn đọc tham gia gửi bài dự thi.