Ngày 8/12, TAND TP Hà Nội tuyên phạt bị cáo Nguyễn Thị Trang (SN 1989, ở Hà Nội) mức án 13 năm tù về tội Sử dụng mạng máy tính, mạng viễn thông, phương tiện điện tử thực hiện hành vi chiếm đoạt tài sản.

Theo cáo buộc, từ tháng 4/2022- 7/2023, Trang làm việc tại Ngân hàng TMCP Phương Đông (Ngân hàng OCB), được giao chức vụ trưởng nhóm bán hàng. Trong thời gian làm nhân viên bán sản phẩm ngân hàng, bị cáo đến các cơ sở giáo dục, chủ yếu các trường mầm non, cơ sở y tế thuộc địa bàn huyện Ứng Hòa (cũ), Hà Nội và tự giới thiệu là nhân viên ngân hàng OCB.

Trang mời các giáo viên mở thẻ tín dụng, mở khoản vay cá nhân tại hệ thống Ngân hàng VPBank, Ngân hàng OCB với mục đích để bị cáo chi tiêu. Sau khi kích hoạt mở thẻ, nếu cá nhân không có nhu cầu sử dụng, Trang sẽ hỗ trợ hủy thẻ.

Khi được mọi người tin tưởng và đưa thẻ tín dụng, cung cấp mật khẩu để nhờ bị cáo đóng thẻ hoặc rút tiền hộ, Trang đã tự ý dùng tài khoản và mật khẩu của khách hàng để mở khoản vay online, sau đó chiếm đoạt tiền trong thẻ tín dụng để chi tiêu cá nhân.

Screenshot at Dec 08 15 13 00.png
Bị cáo tại tòa. Ảnh: TN

Quá trình điều tra xác định, từ năm 2020- 2023, bị cáo Nguyễn Thị Trang đã chiếm đoạt tổng số hơn 906 triệu đồng của 13 cá nhân.

Một trong số những người bị hại của Trang phải nhắc đến chị H. SN 1987, ở huyện Ứng Hòa (cũ). Năm 2020, do có nhu cầu vay tiền ngân hàng để sử dụng, chị H. nhờ Trang làm thủ tục mở thẻ tín dụng Ngân hàng VPBank, hạn mức 16,5 triệu đồng.

Sau khi nhận thẻ, chị H. đưa thẻ tín dụng của mình và mật khẩu để nhờ Trang rút 15 triệu đồng. Ngày 23/6/2022, do cần tiền tiêu nên chị H. cùng Trang đến Ngân hàng VPBank để mở khoản vay với hạn mức 36,7 triệu đồng, đồng thời mở tài khoản online mang tên chị H.

Chị H. tiếp tục giao bị cáo quản lý mật khẩu và sử dụng tài khoản online mang tên chị tại Ngân hàng VPBank…, để rồi sau đó mới ngã ngửa chuyện Trang tự ý mở khoản vay mới tại ngân hàng rồi rút tiền ra tiêu, dư nợ thì đứng tên chị H.

Một người bị hại khác là chị V., SN 1983, ở huyện Mỹ Đức (cũ), cũng nhờ Trang mở thẻ tín dụng để chi tiêu. Sau khi kích hoạt thẻ, chị V. đưa lại thẻ, cung cấp mật khẩu để nhờ bị cáo rút tiền hộ. Chị V. cũng không ngờ rằng, sau đó bị cáo đã tự ý sử dụng thẻ tín dụng hạn mức 100 triệu đồng của chị để chi tiêu cá nhân.

Theo lời khai của bị cáo, do cần tiền, Trang đã lợi dụng việc nắm giữ thông tin cá nhân của khách hàng sử dụng thẻ. Trang biết nhiều khách không có nhu cầu dùng thẻ tín dụng hoặc mở các khoản vay, nhưng vì muốn giúp Trang đạt chỉ tiêu nên họ đã cung cấp thông tin cá nhân để bị cáo mở tài khoản tín dụng tại các ngân hàng VPBank và OCB.

Lợi dụng sự tin tưởng của các bị hại, mặt khác có nhiều người bị hại không am hiểu về công nghệ nên Trang đã tự lấy các thông tin cá nhân, sử dụng các thiết bị điện tử đăng nhập ứng dụng của các hệ thống ngân hàng để chiếm đoạt tiền trong tài khoản tín dụng và các khoản vay của người bị hại.

Sau khi chiếm đoạt được tiền trong tài khoản tín dụng và các khoản vay của người bị hại trên, Trang sử dụng một phần để đáo hạn các thẻ, các tài khoản tín dụng, mục đích duy trì thẻ để chiếm đoạt tiền và tránh không bị phát hiện, số tiền còn lại Trang chiếm đoạt để chi tiêu cá nhân.