1.jpg.jpg
Theo Khoa, nguyên tắc chụp Panorama là chân máy phải thật chắc.

Hành trình đến với panorama

Thực ra, Khoa mới chỉ bắt đầu chụp panorama từ cách đây 1 tháng, khi bắt đầu ra Hà Nội. Trước đó, Khoa mới chỉ đi chụp thử được 2 lần trong TP Hồ Chí Minh nhưng cũng không được tốt lắm như những tác phẩm gần đây. Khi đó, Khoa nghĩ rằng ra Hà Nội mình có nhiều thời gian để chụp hơn và sẽ tiến bộ nhanh hơn..

Còn về lý do đến với panorama là do có một lần khi Khoa xem bức ảnh panorama lớn nhất thế giới chụp thành phố Dresden ở Đức (cuối năm 2009) nặng 26 Gigapixel. “Lúc đó, mình cảm thấy rất ấn tượng vì có thể phóng to xem từng chi tiết trong bức hình và thắc mắc không biết tại sao người ta có thể làm được như vậy rồi bắt đầu đi tìm hiểu trên các blog, diễn đàn chuyên chụp panorama trên thế giới”, Khoa tâm sự. Do cũng là dân chụp ảnh khá nhiều nên sau khi tìm hiểu xong thì Khoa thấy panorama cũng không quá khó nếu chịu nghiên cứu, đầu tư công sức và quyết tâm thực hiện.

Ngoài ra, một lý do nữa là vì Khoa thích làm những cái gì ít người làm được hoặc chưa có ai làm, ít nhất là trong một khu vực nào đó. Có thể kể ra như cách đây 10 năm, khi Khoa thành lập diễn đàn ddth.com, lúc đó cũng chưa có một diễn đàn nào thật sự chuyên về CNTT tại Việt Nam cả hay như về thể thao điện tử (eSports), Khoa cũng là một trong số những người đi đầu phong trào này ở Việt Nam. Về panorama cũng vậy, theo như Khoa tìm hiểu thì hiện tại ở Việt Nam cũng chưa có bất kì ai làm được một tấm hình tương tự như những bức ảnh panorama Gigapixels về Hà Nội mà Khoa đã làm.

Chụp thực tế mới thấy khó khăn

Theo Khoa, đọc lý thuyết nguyên lý chụp panorama thì dễ nhưng khi đi chụp thực tế mới gặp rất nhiều tình huống “oái ăm” không thể lường trước được.

Ví dụ như có những thời điểm mình chụp lên cảm thấy tương đối tốt nhưng đang chụp thì tự nhiên mây từ đâu bay đến và không thể chụp tiếp được. Khi đó, Khoa lại phải đợi mây bay qua hoặc chỉnh lại ánh sáng sao cho đều hơn để có thể chụp tiếp được và về nhà sẽ phải xử lý lại.

“Hay như hôm nọ, khi chụp cầu Long Biên, mình đã phải chụp đi chụp lại đến 3 lần, có lần chụp cảm thấy ổn nhưng khi về đến nhà ghép lại mới thấy lỗi, tự nhiên cây cầu Long Biên bị mất hẳn một khúc do các mối ghép giữa các tấm ảnh lệch nhau một chút”, Khoa nói. Nguyên nhân là do cầu Chương Dương (nơi đặt máy) rất rung vì xe di chuyển nhiều mà nguyên tắc của chụp panorama là chân máy phải thật chắc và không rung. Khoa đã phải “đánh vật” mất cả buổi sáng ngày 14/10 để sửa lại lỗi này bằng cách ghép bằng tay và kiểm tra lại từng điểm một.

Những kỷ niệm đáng nhớ

Kỷ niệm đáng nhớ nhất của Khoa trong số các bức ảnh panorama về Hà Nội là cảm giác hồi hộp khi lần đầu tiên đứng trên tầng 25 của toà nhà BIDV nhìn xuống để chụp Hồ Gươm. Từ trước đến nay, chưa bao giờ, Khoa đứng ở một vị trí cao như thế để chụp ảnh, nhất là hôm đó, gió thổi rất mạnh. Khi đó, Khoa nghĩ nếu chả may gió thổi mạnh mà chân máy bị đảo hay trượt để máy rơi từ tầng 25 xuống đất thì chắc mình đã “được lên báo” rồi.

Còn về bức ảnh panorama “Dòng sông người ở Mỹ Đình ngày 10/10”, Khoa cho biết, dự định ban đầu của mình chỉ là chụp pháo hoa lễ bế mạc mà thôi. Nhưng đến khi đứng trên toà nhà Liên đoàn bóng đá Việt Nam, Khoa nhìn thấy cảnh tượng một bên là Mỹ Đình rực sáng, một bên là dòng người chật kín mọi con đường dẫn vào sân vận động từ 3 giờ chiều để xem pháo hoa (dù pháo hoa được bắn lúc gần 22 h - PV) thực sự là khung cảnh ấn tượng của Đại lễ.

Dự định từ giờ đến cuối năm nay, Khoa sẽ tiếp tục cho ra mắt các tác phẩm tiếp theo về TP Hồ Chí Minh, Phan Thiết, Nha Trang, Đà Nẵng, Huế, Cà Mau, Vũng Tàu, Singapore, Malaysia, Macao... Hiện Khoa đang xây dựng diễn đàn về panorama để quy tụ các thành viên có chung niềm đam mê.     

Ảnh panorama được ra đời là nhờ kỹ thuật số mang lại cho nhiếp ảnh. Ảnh panorama càng to thì độ khó khi ghép nhiều bức ảnh lại với nhau càng khó vì sự chênh lệch về mật độ, màu sắc và ánh sáng giữa các bức ảnh nhỏ.

Bài viết đã đăng trên báo Bưu điện Việt Nam số 126 ra ngày 20/10/2010.