Sau một hồi chia sẻ về chuyện tình cảm và nói tốt về người yêu, Ngọc Trinh tâm sự: "Nhiều khi em thấy mình cũng lạ, cứ hay thích nói về anh ấy. Mà thực sự em cũng không muốn nói nhiều về mình nữa bởi những gì cần chia sẻ thì em đã chia sẻ rất thật lòng rồi. Cũng vì chia sẻ thật thà mà năm qua em bị mọi người 'ném đá' nhiều".



Không thể ra đường vì... 3 cục mụn!

Trước giờ phỏng vấn mấy tiếng, Ngọc Trinh gửi tin nhắn cho người viết: "Em đang xấu xí lắm, không muốn ra đường cũng không muốn gặp ai". Thuyết phục mãi cô mới đồng ý, với điều kiện "anh cứ vào thẳng chỗ phòng em mình nói chuyện nhé, vì đang không đẹp nên em không muốn đi ra ngoài để mọi người nhìn".

Căn phòng nhỏ Ngọc Trinh dùng tiếp khách nằm trong hệ thống spa cô vừa khai trương cách đây không lâu. Tên spa cũng được thay đổi bằng Ngọc Trinh thay vì Ánh Trinh như trước đây vì hiện tại cô đứng ra làm chủ một mình, không còn hợp tác với một người chị là chuyên gia chăm sóc sắc đẹp trước nữa.

Cửa phòng Ngọc Trinh rộng mở sẵn sàng đón khách. Đó là một căn phòng màu tím khá tươm tất dù chủ nhân của nó tự thú nhận: "Tính em lười lắm nên trong phòng ở lúc nào cũng đầy rờ-mốt".

- Tôi tưởng Trinh bị gì nghiêm trọng, hóa ra chỉ vì 3 cục mụn mà ngại tiếp xúc với mọi người, sao lạ vậy?

- Ai cũng nói nó nhỏ xíu nhưng tôi thấy xấu xí lắm. Cứ mỗi khi có cảm giác không đẹp là tôi chẳng muốn ra đường hay đi gặp, tiếp xúc ai cả. Một số bạn bè nói tôi có vẻ tự kỷ nặng vì vài cục mụn không đáng có, nhưng từ trước tới giờ da mặt tôi vốn không có gì. Tôi bị nổi mụn có lẽ là do đang uống thuốc và vì công việc kinh doanh quá nhiều, đâm ra lo lắng.

- Sợ tiếp xúc với mọi người khi bản thân không cảm thấy đẹp, có phải vì Ngọc Trinh lỡ tự tin phát ngôn "tôi đẹp không tì vết"?


- Tôi thấy tôi đẹp thật mà, nhất là làn da. Nhưng nói đẹp không tì vết còn là do mọi người nói về tôi như vậy nữa, chứ tôi có muốn tự khoe khoang về mình quá như thế đâu. Mà có lẽ là há miệng mắc quai thật. Mọi người nói tôi sở hữu vẻ đẹp không tì vết thì tôi cũng đã lỡ nhận rồi, bây giờ không may bị nổi mụn, lại đang là chủ spa nữa, ra đường không khéo lỡ để ai thấy, họ nói mình... xạo thì khổ.

- Thấy Ngọc Trinh lúc nào cũng tươi vui, hiếm khi thể hiện sự buồn bã ra ngoài, vì sao vậy?

- Tôi chỉ buồn khi bị xấu xí thôi. Còn những nỗi buồn khác, nếu có thì cũng đã qua rồi. Dĩ nhiên, tôi cũng từng buồn khi cãi vã với bạn trai. Những lúc giận nhau như thế, chúng tôi không nhắn tin cho nhau, buồn lắm. Nhưng giờ sóng gió qua hết rồi, hiện tại, tôi đang rất vui vì hạnh phúc với tình yêu và công việc làm ăn thuận lợi.

Người ta không thể tưởng tượng ra người yêu

- Nghe chị nhắc người yêu liên tục nhưng chẳng ai có thể thấy và hình dung một nửa của chị hiện thời như thế nào. Sao lại như vậy?

- Tôi thấy chẳng có gì bất thường hết. Chẳng qua là chưa đúng thời điểm để tôi tiết lộ thôi. Vả lại, đó là niềm vui riêng, mọi người chỉ cần biết vậy thôi và hãy tin là tôi đang vui đi. Tôi thấy cũng không nhất thiết phải nói ra người yêu tôi là anh A, anh B hay anh C vì bạn trai tôi không thích như thế. Nhiều người không hiểu cũng cho rằng bạn trai tôi là người đàn ông trong bóng đêm, thậm chí, vài người còn nghĩ, có khi nào đó là người đàn ông do tôi tưởng tượng? Tôi nói thật, cái gì tưởng tượng được chứ người yêu thì không thể nào vẽ ra ảo ảnh để đem khoe với mọi người được, tôi không tài thế.

- Trước đây chị từng chia sẻ cũng như thừa nhận rằng sống bám vào người yêu. Bây giờ thì sao?

- Tôi cũng không phủ nhận vì thực sự nó là như vậy. Bạn trai tôi thương và lo cho tôi nhiều thứ. Giai đoạn đó, tôi cũng chẳng thể nào làm khác. Bởi vì anh thương và lo cho tôi, phụ giúp gia đình nên tôi mới yêu anh. Còn bây giờ, anh không cần phải lo cho tôi nữa vì từ công việc kinh doanh, tôi đã có thể chăm lo cho bản thân. Tôi không cần dùng đến tiền của anh nhưng vẫn yêu anh đó thôi. Thậm chí, tôi còn yêu anh nhiều hơn lúc trước.

Hồi trước, tôi cần một người biết lo cho mình, còn bây giờ, tôi đã đứng vững thì cần một bờ vai thực sự. Tôi cần bạn trai để chia sẻ những buồn vui trong cuộc sống và anh còn là người có nhiều điều hay để tôi phải học hỏi.

- Vậy ra hồi trước chị cũng... moi tiền của bạn trai?

- Không, nói moi tiền là oan cho tôi. Cái đó là anh ấy tự nguyện, vì yêu tôi thực sự. Chỉ có thể gọi là moi tiền người khác khi nào mình bày vẽ theo kiểu tôi muốn làm A, B, C, D gì đó để người ta giúp còn đằng này anh ấy tự bày ra cho tôi nữa.

- Một người bạn trai thực sự mà chị cần là gì?

- Tôi không cần sự cung phụng mà chỉ cần một người bạn trai chung thủy. Với tôi, chung thủy là quan trọng nhất, do đó, nếu người yêu không chung thủy thì tôi thật khó tha thứ và bỏ qua. Mặc dù chúng tôi không thường xuyên ở bên nhau nhưng cả hai luôn có niềm tin tuyệt đối về nhau. Tính cách tôi trong tình yêu cũng quyết đoán lắm, cái gì nâng lên được thì bỏ xuống được. Tôi quen anh nhưng nếu giả sử anh phản bội là tôi sẽ cắt ngay, rất rạch ròi.


- 3 năm trong tình yêu, hẳn giữa hai người có những kỷ niệm rất ngọt ngào?

- Điều lãng mạn chúng tôi dành cho nhau là những tin nhắn. Tất cả những tin nhắn ngọt ngào, đáng yêu anh gửi cho tôi hay tôi gửi cho anh đều được giữ lại. Mỗi khi xa nhau thì tôi lại lôi những tin nhắn ấy ra đọc, cảm thấy rất vui và ấm lòng. Có lần mang điện thoại đi cài chương trình, người ta không biết làm mất tin nhắn, thế là tôi khóc ròng. Tính tôi ngộ lắm, yêu anh nhưng chẳng mấy khi nói, chỉ trao gửi bằng tin nhắn thôi và anh cũng vậy, chẳng mấy khi nói lời ngọt ngào nên có tin nhắn nào tình cảm là tôi giữ lại hết.

- Anh ấy thường gọi chị bằng biệt danh gì?

- Cục cưng và thi thoảng thì... baby thôi (cười).

- Nhiều bạn trẻ hiện nay thích tình yêu lãng mạn, thể hiện thật hoành tráng nơi đông người. Với chị thì sao?

- Nói tôi thực tế quá thì không phải, khô khan lại càng không đúng vì tôi vẫn xem trọng những tin nhắn ngọt ngào và giữ lại nó. Có điều tôi không lãng mạn và bay bổng quá nhiều. Tôi thấy nhiều người mua hoa hồng thật to tặng cho bạn gái rồi rải hoa, thắp nến khắp phòng nhân dịp sinh nhật hoặc kỷ niệm nhưng tôi không "thèm" được như vậy. Có lẽ tại tình yêu tôi đơn giản và tính tôi không hay màu mè cho xôm tụ.

Bị "ném đá", tôi đã thôi xa xỉ

Sau một hồi chia sẻ về chuyện tình cảm và nói tốt về người yêu, Ngọc Trinh tâm sự: "Nhiều khi em thấy mình cũng lạ, cứ hay thích nói về anh ấy. Mà thực sự em cũng không muốn nói nhiều về mình nữa bởi những gì cần chia sẻ thì em đã chia sẻ rất thật lòng rồi. Cũng vì chia sẻ thật thà mà năm qua em bị mọi người 'ném đá' nhiều".

- Người ta nói, nhờ bị "ném đá" mà Ngọc Trinh ngày càng thành công và trưởng thành hơn, chị thấy sao?

- Tôi thấy đúng. Tôi được như ngày hôm nay là do mọi người... chửi đó. Lúc đầu khi chưa ra làm ăn, tôi cứ nghĩ là mình sẽ chẳng làm được điều gì to tát. Nhưng mọi người cứ chửi hoài, nói tôi sống bám này nọ, tôi ức quá nên bắt đầu đi làm, không chờ bạn trai nuôi nữa. Không ngờ thành công liên tục đến, đầu tiên là shop nhỏ của chị tôi, rồi spa riêng, cửa hàng thời trang do tôi nhúng tay vào làm ăn cũng thuận lợi, thu lợi nhuận ngay từ những tháng đầu nên tôi cảm thấy mọi thứ như được trải hoa hồng. Sắp tới, tôi cùng với người bạn thân tên Tâm sẽ hợp tác kinh doanh ăn uống ở miền Tây.

- Còn những phát ngôn như "yêu tôi tốn kém lắm", "nghèo cạp đất mà ăn" được cho là "kinh điển" trong năm 2012, chị nghĩ gì?

- Tôi thấy mọi người dùng từ hơi quá cho tôi, nhưng không sao cả vì đó cũng là quá khứ rồi. Sau những ầm ĩ về phát ngôn thì các chị dạy tôi nên kìm lại, đừng nghĩ gì nói nấy. Mà quả thật tôi không khéo nói. Nhiều lúc tôi thấy phục mọi người, nói hay như hát, còn tôi thì ngôn ngữ nói ra từ miệng không hay. Đó cũng là lý do tôi hay ngại và từ chối trả lời phỏng vấn.

- Chứ không phải vì Ngọc Trinh đã nổi tiếng nên rất... "chảnh"?

- Là người mẫu nên tôi rất tự tin trình diễn trước ống kính, còn khi phát biểu hoặc trả lời phỏng vấn, tôi hay nói trước là tôi nói dở lắm nên mọi người phải cân nhắc. Còn chảnh, tôi hoàn toàn không có khái niệm đó. Ai từng tiếp xúc cũng nhận xét tôi hòa đồng, vui vẻ vì thực sự những người miền Tây như tôi rất thân thiện và dễ gần.

- Bây giờ nghe người khác nhận xét hay viết comment chửi mình, chị có cảm giác như thế nào?

- Tôi nhớ có lần đọc một số bài viết lên án việc tôi ngồi lên mộ mẹ, tôi đưa cho bố tôi đọc, ông xem xong thì nói với tôi mai mốt đừng đưa cho ông đọc mấy cái như vậy nữa. Ông cũng khuyên tôi đừng nên để những chuyện như vậy ảnh hưởng đến tinh thần vì thực sự, trong gia đình, mọi người hiểu tôi thương mẹ như thế nào và hành động đó có gì sai hay đúng.

Bây giờ nói tôi chai lì với những lời chửi của mọi người cũng không đúng vì tôi vẫn biết đau và cảm thấy ẩn uất khi bị người khác hiểu sai, chửi xéo. Như có lần tôi đi làm đẹp, nghe vài cô xì xầm với nhau nói rằng Ngọc Trinh thế này hay thế nọ, tôi vẫn cảm thấy có chút khó chịu, nhưng thôi, kệ họ, chẳng ai sống thay cho người khác cả. Bây giờ tôi biết nhận diện những giá trị cần thiết cho cuộc sống, ai comment không đúng thì tôi chỉ cười trừ và chắc chắn, nó sẽ không quá ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi nữa.

- Chị có hay về quê không? Những người dân miền Tây thường nói gì về chị?

- Gần cả năm nay tôi không về, nhưng bố tôi bảo, chắc chắn là người ta sẽ nhìn tôi với cặp mắt khác. Trước đó, mọi người ở quê chỉ hay khen tôi đẹp và giỏi. Đó là vì người ta nhìn cách tôi xây nhà, chăm lo và trả hiếu cho bố mẹ, nói tôi giỏi. Nhưng tôi cũng nói thẳng, mọi thứ tôi có là do bạn trai lo. Còn bây giờ nếu về quê, tôi nghĩ mọi người sẽ nghĩ khác, bởi tôi biết làm ăn và kinh doanh thành công, mọi người sẽ không nói rằng tôi sống bám vào bạn trai nữa.

- Vậy ra Ngọc Trinh đã... giỏi ?

- Tôi không giỏi. Tôi nghĩ mình may mắn thì đúng hơn. Thành công của tôi may mắn chiếm tới 70%. Nghĩ cũng lạ, thành công của tôi đến từ may mắn, mà may mắn lại đến từ những gạch đá ném về phía tôi, buộc tôi phải nai lưng ra chống đỡ.


- Thú vui đổi xe liên tục của bạn bây giờ ra sao?

- Đó không phải là thú vui, cũng không phải là sự bốc đồng trong phát ngôn của tôi khi còn trẻ. Trước tới giờ, tôi không có ý định khoe khoang về xe, chỉ vì người ta hỏi tôi đi cả thảy mấy xe, tôi nói 3 xe. Người ta lại hỏi tiếp, đổi xe nhân dịp nào, tôi tình thật nói là vào đúng dịp sinh nhật. Thế mà mọi người hiểu nhầm là tôi đặt ra mục tiêu mỗi năm đổi xe hơi xịn vào dịp sinh nhật. Nếu nghiện đổi xe liên tục và xa xỉ thì không có chuyện đã 2 năm rồi tôi vẫn đi xe cũ, không thay đổi nữa.

- Còn với hàng hiệu, bạn nghĩ gì về nó?

- Trước đây tôi có thể bỏ ra từ 2.000 USD đến 3.000 USD để mua một món hàng hiệu nhưng bây giờ thì không. Tôi thấy tiếc khi phải bỏ ra một số tiền quá lớn để mua hàng hiệu. Giờ tôi hay nghĩ, thay vì mua một món hàng hiệu hãy dùng số tiền đó cho công việc kinh doanh, mang lại lợi nhuận. Một chiếc túi xách hàng hiệu mang vài ngày thì cũng chán nên tôi chỉ bỏ tiền mua những thứ gì thật cần thiết cho bản thân và công việc. Tôi giờ đã hết xa xỉ.

- Bước sang năm mới 2013, bạn muốn có sự thay đổi nào?

- Tôi không muốn bị mọi người "ném đá" nữa và mong mọi người hãy nhìn vào sự cố gắng, thực lực của tôi. Dù sao thì tôi cũng cảm ơn mọi người đã giúp tôi sáng ra, không còn ỷ lại và trông chờ vào người yêu nữa. Tôi cũng muốn cảm ơn bạn trai vì anh ấy đã luôn ở bên tôi những lúc cần thiết nhất. Bây giờ tôi không cần tiền nữa mà cần một bờ vai thực sự. Tôi vui vì luôn có anh ở bên cạnh.

Theo Zing.vn