Trong lịch sử, Thừa Thiên Cao Hoàng hậu Tống Thị Lan được đánh giá là bậc mẫu
nghi thiên hạ, hết lòng vì hoàng đế Gia Long và triều đình nhà Nguyễn. Bà
còn được biết đến với giai thoại thoi vàng chặt đôi trước đây ở điện Phụng Thiên.
TIN BÀI KHÁC
Thừa Thiên Cao Hoàng hậu Tống Thị Lan (1761-1814) là vợ vua Gia Long triều
Nguyễn trong lịch sử Việt Nam. Bà có tên tự là Liên, sinh năm Tân Tỵ (1861) ở
Tống Sơn, Thanh Hóa và là con gái thứ ba của Qui Quốc công Tống Phúc Khuông và
bà mẹ họ Lê.
Năm 1774, khi Phú Xuân bị quân Trịnh đánh chiếm, nàng Tống Thị Lan theo cha vào
Nam, đến ở Gia Định. Năm Mậu Tuất (1778), bà 18 tuổi, được tiến cung rồi tấn
phong làm Nguyên Phi của vua Nguyễn Ánh.
Thừa Thiên Cao hoàng hậu được biết đến là người phụ nữ hết mực nhân hậu, cần
kiệm, biết thương yêu tất cả mọi người. Từ khi trở thành Nguyên phi của Nguyễn
Phúc Ánh, bà đã bao phen gian nan bôn tẩu khắp đó đây.
Năm Quý Mão (1783), vì bị Tây Sơn truy đuổi gắt gao, binh mã bị tiêu diệt gần
hết nên Nguyễn Phúc Ánh đã sang cầu cứu quân Xiêm La, đồng thời, cậy nhờ Bá Đa
Lộc đem Hoàng tử Cảnh sang Pháp xin thêm ngoại viện. Trọng trách phụng dưỡng mẹ
già và trông coi mọi việc trong gia thất suốt thời phiêu bạt, Nguyễn Phúc Ánh ủy
thác hết cho bà.
|
Thừa Thiên Cao Hoàng hậu Tống Thị Lan.
|
Đó là thời kì đen tối nhất, ngày đoàn tụ chẳng biết có hay không, bởi vậy mà khi
chia tay, Nguyễn Phúc Ánh đã lấy một nén vàng tốt, chặt ra làm hai, trao cho bà
một nửa, còn mình thì giữ một nửa, và nói: “Con ta đi rồi và ta cũng sẽ đi đây.
Phi hãy phụng dưỡng Quốc Mẫu (tức bà Hiếu Khang Hoàng thái hậu, con gái của Diễn
Quốc công Nguyễn Phúc Trung, người quê ở Minh Linh, nay thuộc Quảng Trị, mẹ của
Nguyễn Phúc Ánh). Ngày gặp lại cũng chẳng biết là vào lúc nào và ở đâu, bởi vậy,
Phi hãy lấy nửa nén vàng tốt này làm của tin”.
Trong những ngày Nguyễn Ánh ngược xuôi đi cầu viện, đánh rồi lại thua, thua rồi
lại đánh… lưu lạc hết Xiêm đến Việt, khi Việt cùng đường lại chạy sang Xiêm, bà
Nguyên Phi vẫn một mình hết lòng hầu hạ mẹ chồng. Nhiều lúc tính mạng hiểm nguy
ngàn cân treo sợi tóc, bà vẫn bình tĩnh vượt qua.
Ngoài việc hầu hạ mẹ già, bà Nguyên Phi còn thân hành may dệt nhung phục cho
quân binh. Cũng có lần quân Nguyễn giáp trận với quân Tây Sơn, thế đối phương
mạnh hơn, quân Nguyễn núng thế. Thấy vậy, bà đã tự tay nổi trống thúc quân làm
cho binh lính Nguyễn hăng hái xông lên và cuối cùng đã thắng lợi…
Sau ngày triều Nguyễn được thành lập, vua Gia Long hỏi bà chuyện thỏi vàng năm
xưa… Bà ung dung đem vàng ra trình lên. Gia Long vô cùng cảm động, cầm lấy nửa
thỏi vàng và bảo rằng: “Vàng này mà còn giữ được, đó thật là ân trời đã giúp cho
trong lúc gian nan, chẳng nên quên lãng. Vậy phải để dành về sau cho con cháu
biết”. Dứt lời, vua lấy nửa thỏi vàng của mình ráp với nửa thoi vàng của bà
Nguyên Phi (lúc đó đã được phong hoàng hậu) rồi trao hết cho bà. Hoàng hậu vâng
theo lời dụ, về sau trao lại cho vua Minh Mạng. Sau này, khi Minh Mạng lên ngôi,
ông liền đem thoi vàng hai mảnh ấy thờ ở Điện Phụng Tiên.
Cũng chính vì đức hạnh ấy của bà mà năm 1793, Thừa Thiên Cao Hoàng hậu được
Nguyễn Phúc Ánh đề nghị làm mẹ nuôi cho con của bà Thuận Thiên Cao Hoàng hậu là
Nguyễn Phúc Đảm, tức Hoàng đế Minh Mạng sau này, dẫu bà Thuận Thiên Cao Hoàng
hậu lúc này còn rất khỏe mạnh và sống mãi đến năm 1846 mới mất. Bà bằng lòng với
điều kiện là chồng phải viết tờ giao ước hẳn hoi. Nguyễn Phúc Ánh sai Lê Văn
Duyệt viết tờ giao ước, còn bà thì sai cung nữ là Nguyễn Thị Lê cất giữ. Từ đó,
Nguyễn Phúc Đảm vào ở hẳn với bà.
Chính sử đánh giá Thừa Thiên Cao Hoàng Hậu là bậc mẫu nghi trong thiên hạ, đúng
với câu được ghi trong văn sách lập làm Hoàng hậu: Hòa dịu cần kiệm tỏ đức hay,
làm khuôn mẫu cho mọi gia đình. Đem phong hóa quan thư khiến Tu, Tề, Trị, Bình
được trông cậy.
Nguyễn Phúc Ánh, hoàng đế Gia Long (1762-1820) là vị hoàng đế đã thành lập nhà
Nguyễn, vương triều phong kiến cuối cùng trong lịch sử Việt Nam.
(Theo Đất Việt)