- Cô ấy bật khóc và xin tôi tha thứ, chỉ vì bị thầy T doạ cho rớt mà cô ấy đã nhẹ dạ trao thân cho thầy.
Tin bài khác:
Chuyện bắt đầu từ khi tôi còn là học sinh cấp 3, khi ấy tôi và cô ấy cùng học chung một trường, cô ấy tên H học sau tôi một lớp. Chúng tôi lúc đó chơi rất thân với nhau, tình bạn của chúng tôi vô tư và trong sáng không chút gì vụ lợi. Mãi đến khi tốt nghiệp xong cấp 3, tôi thi đậu vào 1 trường Đại học ở Tây Nguyên, còn em còn đang học năm cuối cấp 3, vì 2 đứa cách xa nhau hơn 100 km nên chúng tôi chỉ có thể liên lạc qua thư từ mà thôi. Sau đó em cũng tốt nghiệp hết cấp 3 và thi đậu cùng trường với tôi, lúc nhận được tin em đậu tôi rất vui mừng.
Ngày đầu tiên em nhập học, chúng tôi đã cùng nhau đi chơi, ăn uống, tâm sự đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, học hết học kỳ I, tôi và em chính thức yêu nhau. Chúng tôi như hai con chim ríu rít với nhau cả ngày, phải nói lúc đó tình yêu của 2 chúng tôi không có từ nào để tả cho sự tốt đẹp ấy nữa, mãi đến khi tôi học cuối năm 4 còn em học cuối năm 3, vào 1 buổi tối trời mưa tầm tả, nhưng vì nhớ em tôi đã đội mưa qua thăm em thì nghe các bạn cùng phòng nói là H đi lên ôtô của ai đó.
Tôi cảm thấy bất an vì từ trước đến giờ chưa bao giờ cô ấy quen ai có ôtô cả, theo phản xạ, tôi chạy xe lòng vòng xem có gặp em không và tôi không còn tin vào mắt mình nữa khi nhìn thấy em cùng thầy T đi vào khách sạn, thầy T dậy môn Marketting ở trường, bất cứ sinh viên nào nghe tên thầy cũng phải nổi da gà vì thầy chấm điểm khi nào cũng rớt tới hơn nửa lớp. Lúc đó tôi muốn chạy đi cho thật nhanh nhưng chân tay cứ bủn rủn bước không nổi, tôi quay về phòng trọ mà lòng đau đớn tột cùng, mãi 1 tuần sau tôi không đến lớp và cũng là để tránh mặt cô ấy. Dù cô ấy tìm mọi cách gặp nhưng tôi không gặp.
Mãi 2 tuần sau tôi lấy lại bình tĩnh và muốn làm sáng tỏ sự việc tôi đã hẹn cô ấy đến 1 quán cà phê yên tĩnh, khi cô ấy biết tôi biết Chuyện của cô ấy thì cô ấy bật khóc và xin tôi tha thứ, chỉ vì bị thầy doạ cho rớt mà cô ấy đã nhẹ dạ trao thân cho thầy T, trong khi chúng tôi yêu nhau chưa lúc nào dám đi quá giới hạn.
Lúc đó tôi nói “cho anh thời gian để suy nghĩ”, mãi 1 tháng sau tôi không liên lạc và cũng không gặp mặt, nhưng trong lòng thật tình tôi rất yêu cô ấy, nếu thiếu cô ấy tôi không thể sống nổi. Trong 1 tháng đó cô ấy luôn tìm mọi cách để gặp tôi. Vào một buổi tối tôi buồn quá nên uống rất nhiều rượu, bạn cùng phòng tôi có việc về quê chỉ còn mình tôi. Tôi đã nhắn bạn cô ấy bảo cô ấy qua phòng tôi, vừa gặp tôi cô ấy lao vào lòng tôi khóc nức nở. Tôi cũng không cầm được nước mắt, trong cơn say tôi và cô ấy đã hoà quyện vào nhau. Đêm hôm đó cô ấy ngủ lại phòng tôi đến sáng mai mới về, thế là chúng tôi lại tiếp tục yêu nhau, sau 4 năm chúng tôi cưới nhau và có 1 cháu trai kháu khỉnh.
Tôi tưởng hạnh phúc của chúng tôi mãi mãi bền chặt nhau sau sai lầm của cô ấy, thế nhưng 02 h đêm hôm trước điện thoại của cô ấy có 1 tin nhắn với số máy lạ gửi đến,vì cô ấy ngủ say nên tôi mở tin nhắn đọc, nội dung: “Giờ này chắc em đang say giấc nồng còn anh vì nhớ em nên không ngủ được''. Tôi nửa tin nửa ngờ về tin nhắn này, tôi lấy máy vợ nhắn lại và số lạ cũng nhắn lại, nhắn được vài tin thì tôi không còn tin vào mắt mình nữa, người đang nhắn tin với tôi chính là thầy T.
Tôi hoàn toàn sụp đổ, vì tôi vẫn còn rất yêu vợ nhưng cô ấy đã lừa dối tôi. Suốt bao nhiêu năm cô ấy vẫn quen đường cũ và đứa con trai mà tôi thương yêu nhất, đến giờ này tôi cũng không biết là con của ai? Tôi đã nghĩ đến chuyện ly hôn, để giải thoát cho cô ấy nhưng cô ấy cứ khóc xin tôi tha thứ, ly hôn thì tội cho đứa con, còn sống còn với cô ấy thì tôi không còn niềm tin nữa. Tôi phải làm sao đây?
Lê Hoàng
Tin bài khác:
Cũng bởi chồng đi công tác, mà em mê muội trao thân
Mất cảm giác với chồng tôi thử cùng đồng nghiệp
U40... lạc bước “lỡ” yêu?
Sao em khờ dại lâu đến thế
Mất cảm giác với chồng tôi thử cùng đồng nghiệp
U40... lạc bước “lỡ” yêu?
Sao em khờ dại lâu đến thế
Chuyện bắt đầu từ khi tôi còn là học sinh cấp 3, khi ấy tôi và cô ấy cùng học chung một trường, cô ấy tên H học sau tôi một lớp. Chúng tôi lúc đó chơi rất thân với nhau, tình bạn của chúng tôi vô tư và trong sáng không chút gì vụ lợi. Mãi đến khi tốt nghiệp xong cấp 3, tôi thi đậu vào 1 trường Đại học ở Tây Nguyên, còn em còn đang học năm cuối cấp 3, vì 2 đứa cách xa nhau hơn 100 km nên chúng tôi chỉ có thể liên lạc qua thư từ mà thôi. Sau đó em cũng tốt nghiệp hết cấp 3 và thi đậu cùng trường với tôi, lúc nhận được tin em đậu tôi rất vui mừng.
Ảnh minh họa |
Tôi cảm thấy bất an vì từ trước đến giờ chưa bao giờ cô ấy quen ai có ôtô cả, theo phản xạ, tôi chạy xe lòng vòng xem có gặp em không và tôi không còn tin vào mắt mình nữa khi nhìn thấy em cùng thầy T đi vào khách sạn, thầy T dậy môn Marketting ở trường, bất cứ sinh viên nào nghe tên thầy cũng phải nổi da gà vì thầy chấm điểm khi nào cũng rớt tới hơn nửa lớp. Lúc đó tôi muốn chạy đi cho thật nhanh nhưng chân tay cứ bủn rủn bước không nổi, tôi quay về phòng trọ mà lòng đau đớn tột cùng, mãi 1 tuần sau tôi không đến lớp và cũng là để tránh mặt cô ấy. Dù cô ấy tìm mọi cách gặp nhưng tôi không gặp.
Mãi 2 tuần sau tôi lấy lại bình tĩnh và muốn làm sáng tỏ sự việc tôi đã hẹn cô ấy đến 1 quán cà phê yên tĩnh, khi cô ấy biết tôi biết Chuyện của cô ấy thì cô ấy bật khóc và xin tôi tha thứ, chỉ vì bị thầy doạ cho rớt mà cô ấy đã nhẹ dạ trao thân cho thầy T, trong khi chúng tôi yêu nhau chưa lúc nào dám đi quá giới hạn.
Lúc đó tôi nói “cho anh thời gian để suy nghĩ”, mãi 1 tháng sau tôi không liên lạc và cũng không gặp mặt, nhưng trong lòng thật tình tôi rất yêu cô ấy, nếu thiếu cô ấy tôi không thể sống nổi. Trong 1 tháng đó cô ấy luôn tìm mọi cách để gặp tôi. Vào một buổi tối tôi buồn quá nên uống rất nhiều rượu, bạn cùng phòng tôi có việc về quê chỉ còn mình tôi. Tôi đã nhắn bạn cô ấy bảo cô ấy qua phòng tôi, vừa gặp tôi cô ấy lao vào lòng tôi khóc nức nở. Tôi cũng không cầm được nước mắt, trong cơn say tôi và cô ấy đã hoà quyện vào nhau. Đêm hôm đó cô ấy ngủ lại phòng tôi đến sáng mai mới về, thế là chúng tôi lại tiếp tục yêu nhau, sau 4 năm chúng tôi cưới nhau và có 1 cháu trai kháu khỉnh.
Tôi tưởng hạnh phúc của chúng tôi mãi mãi bền chặt nhau sau sai lầm của cô ấy, thế nhưng 02 h đêm hôm trước điện thoại của cô ấy có 1 tin nhắn với số máy lạ gửi đến,vì cô ấy ngủ say nên tôi mở tin nhắn đọc, nội dung: “Giờ này chắc em đang say giấc nồng còn anh vì nhớ em nên không ngủ được''. Tôi nửa tin nửa ngờ về tin nhắn này, tôi lấy máy vợ nhắn lại và số lạ cũng nhắn lại, nhắn được vài tin thì tôi không còn tin vào mắt mình nữa, người đang nhắn tin với tôi chính là thầy T.
Tôi hoàn toàn sụp đổ, vì tôi vẫn còn rất yêu vợ nhưng cô ấy đã lừa dối tôi. Suốt bao nhiêu năm cô ấy vẫn quen đường cũ và đứa con trai mà tôi thương yêu nhất, đến giờ này tôi cũng không biết là con của ai? Tôi đã nghĩ đến chuyện ly hôn, để giải thoát cho cô ấy nhưng cô ấy cứ khóc xin tôi tha thứ, ly hôn thì tội cho đứa con, còn sống còn với cô ấy thì tôi không còn niềm tin nữa. Tôi phải làm sao đây?
Lê Hoàng
Chuyên đề tiếp theo trong tháng 6 mời bạn tham gia cùng ngữ pháp tình yêu chủ đề: “Tình hết... giữ hay ly hôn”. Trong tình yêu có muôn vàn lí do mâu thuẫn đển dẫn đến sự chia ly. Và bất cứ ai, khi gặp hoàn cảnh tình yêu đã hết thì câu hỏi lớn nhất là nên tiếp tục duy trì tình cảm hay từ bỏ. Có thể chỉ đơn giản vì con trẻ không có tội, có thể vì nuối tiếc công sức bao năm dốc sức xây dựng cho gia đình, cũng có thể vì đâu đó vẫn mong manh hi vọng sẽ trở lại, sẽ thổi bùng lại ngọn lửa tình một thời. Và có muôn vàn lí do để phân vân, để lưỡng lự... Những câu chuyện của bạn sẽ là một nỗi niềm được bạn đọc sẻ chia. Mỗi chuyên đề sẽ có giải thưởng hấp dẫn 1 000 000đ dành cho bài viết cảm động nhất.. Bài viết bắt đầu từ ngày 01/06/2011 và kết thúc ngày 30/06/2011. Bài viết xin gửi về địa chỉ email: banbandoc@vietnamnet.vn. Mọi thắc mắc xin liên hệ: Ban bạn đọc – Báo VietNamNet số 4 - Láng Hạ, Ba Đình, Hà Nội. Điện thoại 084. 3 7722729. Tiêu đề Mail hoặc thư bạn vui lòng ghi rõ: Bài viết tham gia chuyên mục Ngữ pháp tình yêu. Xin mời bạn đọc hãy gửi bài tham gia dự thi và phản hồi những ý kiến của mình. |