Ấn Độ là nơi đặt bản doanh của rất nhiều công ty CNTT hàng đầu thế giới, các doanh nghiệp công nghệ và các công ty khởi nghiệp số. Bạn sẽ rất ngạc nhiên khi biết rằng có tới 900 triệu người dân nước này chưa được tiếp cận Internet.
Theo số liệu thống kê của Trung tâm nghiên cứu Pew (PRC) năm 2015, chỉ có 22% người trưởng thành tại Ấn Độ được tiếp cận Internet, thấp hơn nhiều so với các quốc gia đang phát triển như Trung Quốc và Brazil, nơi có tỉ lệ online lần lượt là 65% và 60%.
Lý do đầu tiên chính là hạ tầng. Ấn Độ thiếu router, đường cáp quang và máy chủ để mở rộng vùng kết nối. Có rất ít điểm truy cập WI-Fi công cộng tại nước này, và đương nhiên kết nối băng rộng có tốc độ cao hơn cũng rất hiếm tại các khu ổ chuột và các vùng xa xôi héo lánh.
Trong khi đó, kết nối Internet di động cũng không khá khẩm hơn. Tốc độ 3G tại Ấn Độ tương đương với tốc độ 2G tại các nước khác. Ở những khu xa xôi, người dân phải leo lên đỉnh đồi hoặc xuống đường chính mới kết nối được vào mạng di động.
Lý do tiếp theo là cân bằng giới. Theo Pew, trong khi 27% nam giới Ấn Độ được tiếp cận Internet thì tỉ lệ này ở nữ giới chỉ có 17%. Rất nhiều phụ nữ buộc phải ở nhà để chăm sóc gia đình và họ cũng không có nhiều khả năng tài chính. Nếu họ có vào Internet thì vẫn phải đặt dưới sự giám sát của các thành viên nam trong gia đình.
Việc sở hữu thiết bị kết nối Internet tại Ấn Độ cũng rất khó khăn, chủ yếu do khả năng tài chính. 75% dân số nước này vẫn có thu nhập thấp hơn 74USD/tháng. Giải pháp ở đây là mua smartphone dùng rồi nhưng trở ngại về giá cước cũng phát sinh thêm khó khăn. Với các gói cước thấp, khả năng xem video hoặc nghe nhạc trực tuyến là hầu như không thể.
Hầu hết người dân Ấn Độ không hiểu nhiều về Internet. Khảo sát năm 2015 của Tổ chức Di động Ấn Độ cho thấy, 1/5 người được hỏi sống ở thành thị và 3/4 sống ở vùng nông thôn không biết về Internet, và do đó họ cũng không sử dụng chúng.
Nguyễn Minh (theo CNN)
XEM CÁC TIN CÔNG NGHỆ MỚI NHẤT: