- Nhìn thấy vợ gặp người khác giới, chồng tôi nổi cơn điên mặc cho tôi van xin, mặc tôi quằn quại trong đau đớn, anh vẫn không tha cho tôi. Sau lần đó anh ta cấm tôi ra ngoài chỉ ở nhà cơm nước.

Các tin bài khác:

18 tuổi, tôi theo lệ làng lấy chồng, mới đó ngót nghét cũng đã 20 năm. Chồng tôi rất gia trưởng độc tài, mọi việc đều làm theo ý mình không bao giờ chịu nghe theo ý kiến của ai hết nên tôi rất mệt mỏi.

Ảnh minh họa
Trong nhà từ việc hôm nay ăn gì, đến chuyện làm nhà, làm cửa đều một tay chồng tôi quyết. Có người bảo tôi sướng không phải lo nghĩ chuyện gì đã có chồng lo, nhưng có ở trong chăn mới biết chăn có rận.

Chồng tôi có tính cách thuộc dạng phát xít không những trong công việc mà ngay cả chuyện ghen tuông. Số là sạp hàng buôn bán nhỏ trong chợ kế bên nhà, chuyện buôn bán đương nhiên là phải mời chào đon đả với khách. Chỉ thế thôi cũng đủ chết với ông chồng ghen vô lối của tôi. Những cái bạt tai cháy cả mặt mũi chưa ăn thua bằng kiểu chồng tôi đứng giữa chợ chửi ông ổng. Lúc đó nếu mặt đất nẻ cái lỗ nào tôi sẽ phi ngay xuống để khỏi ngượng với thiên hạ.

Cũng vì thế mà tình cảm vợ chồng tôi chết dần chết mòn, chỉ xoay quanh nghĩa vụ và trách nhiệm với mấy đứa con. Tôi vẫn buôn bán ngoài chợ nhưng chuyển sang bán đồ cho bà bầu và trẻ sơ sinh để chồng tôi khỏi nghi tôi gặp trai.

Nhưng rắc rối không hết, hôm đó có người đàn ông trung niên vào mua đồ cho vợ. Đúng lúc chồng tôi đi ra, chả cần biết phải trái chồng tôi đuổi thẳng cổ người đàn ông đó. Sau đó lôi tôi xềnh xệnh về nhà, khóa cửa ngoài xong anh ta quay sang đạp tôi ngã dúi dụi, tay thì liên tiếp giáng vào đầu vào mặt tôi tới tấp. Mặc tôi van xin, mặc tôi quằn quại trong đau đớn, cho đến khi hàng xóm gọi điện cho người nhà gia đình tôi tới thì anh ta mới tha cho tôi. Sau lần đó anh ta cấm tôi ra ngoài chỉ ở nhà cơm nước.

Thui thủi một mình, không ít lần tôi nghĩ đến cảnh ly hôn, nhưng nhìn hai con đang lớn, chúng cần có cha có mẹ, rồi cô con gái đầu của tôi đang học đại học cháu sẽ lập gia đình, tôi lại nhịn.

Gần đây chồng tôi làm ăn thất bại nên số tiền nợ ngân hàng không phải ít. Tiền con cái ăn học, chi phí sinh hoạt có tháng chồng tôi không đưa đồng nào. Tôi đi chợ để kiếm tiền lo cơm nước cho cả nhà, nhưng số tiền tôi kiếm được cũng chỉ đủ chi phí sinh hoạt dè sẻn trong nhà mà thôi. Không thể đủ để trả tiền lãi, huống chi món nợ khổng lồ kia.

Tôi đề nghị anh bán một phần đất của gia đình để trả nợ ngân hàng vì hiện tại anh làm ăn thua lỗ, không đủ khả năng trả. Nhưng anh nhất định không chịu với lý do là chờ mở đường bán được giá hơn. Tôi có nói thế nào anh cũng không nghe.
 
Rồi tới kỳ đóng lãi tôi phải lo tiền để đóng, rồi chi phí trong gia đình, tiền học cho hai đứa con một đứa học năm thứ hai, một đứa học lớp mười một đổ lên đầu tôi. Tôi thật sự quá mệt mỏi, muốn buông xuôi tất cả nên tôi đã nói với anh là nếu không bán đất thì tôi sẽ ly hôn, vậy là anh đồng ý.

Xin hãy cho tôi một lời khuyên, tôi có nên ly hôn không?

Chị Thoa (Hải Dương)

Chuyên đề tiếp theo trong tháng 6 mời bạn tham gia cùng ngữ pháp tình yêu chủ đề: “Tình hết... giữ hay ly hôn”.

Trong tình yêu có muôn vàn lí do mâu thuẫn đển dẫn đến sự chia ly. Và bất cứ ai, khi gặp hoàn cảnh tình yêu đã hết thì câu hỏi lớn nhất là nên tiếp tục duy trì tình cảm hay từ bỏ. Có thể chỉ đơn giản vì con trẻ không có tội, có thể vì nuối tiếc công sức bao năm dốc sức xây dựng cho gia đình, cũng có thể vì đâu đó vẫn mong manh hi vọng sẽ trở lại, sẽ thổi bùng lại ngọn lửa tình một thời. Và có muôn vàn lí do để phân vân, để lưỡng lự...

Những câu chuyện  của bạn sẽ là một nỗi niềm được bạn đọc sẻ chia. Mỗi chuyên đề sẽ có giải thưởng hấp dẫn 1 000 000đ dành cho bài viết cảm động nhất.. Bài viết bắt đầu từ ngày 01/06/2011 và kết thúc ngày 30/06/2011.

Bài viết xin gửi về địa chỉ email: banbandoc@vietnamnet.vn. Mọi thắc mắc xin liên hệ: Ban bạn đọc – Báo VietNamNet số 4 - Láng Hạ, Ba Đình, Hà Nội. Điện thoại 084. 3 7722729. Tiêu đề mail hoặc thư bạn vui lòng ghi rõ: Bài viết tham gia chuyên mục Ngữ pháp tình yêu.

Xin mời bạn đọc hãy gửi bài tham gia dự thi và phản hồi những ý kiến của mình.