TA VỀ

Ta về cà đã trổ bông/ Bờ ao ngày cũ chạnh lòng nhớ thương/ Hoa vàng mấy độ còn vương/ Mòn chân lối cũ quyện hương tóc thề!

ĐI QUA MÙA BIỂN ĐỘNG

Mưa đêm...Đủ tháng...Mưa già/ Khi ngừng thút thít cửa nhà ấm lên/ Ngày hong kỷ niệm khó quên/
Dư âm sót lại đặt tên cho đời

Về một thế hệ xếp bút nghiên

Cho tôi hát về các anh thế hệ học sinh sinh viên 71-72 (1971-1972)/ Nam-Bắc chung tay làm nên chiến thắng/ “Đường ra trận mùa này đẹp lắm”/ Để đất nước hôm nay tươi sáng những chân trời.

Tiếng vọng thâm cung

Yến tiệc đàn hát quên đời/ Cung son gấm vóc chẳng vơi muộn phiền/ Thả hồn mộng phút thần tiên/ Bóng trăng dần khuất nhủ yên phận mình!

Có một Sapa

Có một Sapa reo cười trong mắt/ Cô gái Tày ngồi bóc măng tre/ Măng thì đắng mà nụ cười em ngọt vậy/
Khách đường xa đắm đuối chẳng muốn về

Biển và trăng

Tự bao giờ em là ánh trăng buông?/ Để ngụp lặn trong lòng biển vắng Trăng yêu biển một mối tình thầm lặng/ Để muôn đời con sóng hát yêu thương!

Lạy mẹ thương yêu!

Con đành chôn tận cùng cay đắng/ Chôn tận cùng năm tháng chán chường dư/ Con lại cười như hoa và như nắng/ Lại vô tâm tay trắng diễn đời mình...

Tìm đâu

Để lòng ta mãi thêm yêu/ Những ngày hạnh phúc chắt chiu đợi chờ/ Ngược tìm trong những ước mơ/
Để mong sống lại một thời tuổi xuân!

Thơ say cho thằng bạn tỉnh

Thôi mày ạ/ Biết thế nào mà nói…/ Biết thế nào để hai đứa say nguôi? Mai tỉnh lại trên trần gian yếu đuối/ Hai chúng ta hổ thẹn làm người…

Từ biệt

Bóng anh khuất trong ráng chiều sót lại/ Như lẫn vào hàng cây phía mờ xa/ Gió như thổi em ngược về bên ấy/ Giá mà anh đuổi theo, gọi lại…/ Giá mà…

Nợ duyên!

Ước mong cho tới cuối đời/ Được người san sẻ bớt vơi nhọc nhằn/ Bonsai khéo nắn cũng thành/ Thép kia rồi sẽ trổ thanh Ưu Đàm!

Mùa phượng cuối

Nghẹn ngào muốn nói chẳng thành câu/ Cầm tay luyến tiếc lệ tuôn trào/ Chẳng biết khi nào ta gặp lại/
Mùa phượng cuối cùng vẫn có nhau!

Ước một ngày ...

Ước một ngày ... mộng ước rất đơn sơ/ Nụ hôn trao hạnh phút đến bất ngờ/ Trái tim yêu đâu còn sợ tan vỡ/ Rồi một ngày tình có thật như mơ?

MỘT GIỌT NGƯỜI

Đi trọn kiếp đời/ Vẫn chỉ thấy/ Những kẻ yếu mềm là đồ giẻ rách/ Trong vườn hoa có rắn phục bên trong/
Ông đã nghiêng cả đời mình/ Để chắt lọc thành một giọt người rất trong rất sáng

Cố hương ơi!

Chợt thèm hơi ấm một thời/ Khói lam chiều toả khung trời thân thương/ Bôn ba xuôi ngược bốn phương/
Chẳng đâu sánh được quê hương của mình!

Đáng chú ý

NHỮNG CÁNH HẢI ÂU

Mẹ Tổ quốc luôn dang vòng tay rộng/ Trao yêu thương nâng cánh Hải âu về/ Giữ xanh màu mãi mãi biển trời quê/ Chào ngày mới Hải âu lại tung cánh!

Em là vợ của anh không?

Em chỉ là em, chỉ có sự chân thành tình thương với các con/ Và em cũng ngưỡng mộ anh - người đàn ông bình dị/ Muốn cùng được nâng niu một hạnh phúc gia đình!/ Anh có muốn Em là vợ của anh không?

MỘT ĐỜI NỢ NHAU

Nguyện cùng nhau sánh bước/ Thủy chung đến bạc đầu/ Sao giờ mình cách biệt/ Để một đời nợ nhau!

Tình xa!

Nuối tiếc tuổi xuân dạ bồi hồi/ Thôi đành chôn kín tình pha phôi/ Ước hẹn ngày nao cùng chung lối/
Tan thành mây khói nhói tim tôi!

GIÀNH TRỌN YÊU THƯƠNG

Em qua bao nhiêu dốc dựng/ Rét lạnh và gió thét gào/ Những bản làng mờ sương khói/ Vẫn vang tiếng trẻ ngọt ngào

Gửi người dòng tin nhắn

Chiều nay dòng tin nhắn/ Lắt lay em đợi chờ/ Chiều nay dòng tin nhắn/ Trả em về hư vô!

Mặc mưa đời ướt mi

Thôi, lá vàng kệ lá/ Thôi, sông buồn kệ sông/ Mặc thu qua đông tới/ Mặc mưa đời ướt mi...

Thơ vần Y

Mon men lao vào chút cuồng si/ Te tua mới biết nàng dịu kỳ/ Trên đời duy nhất luôn vẫn chỉ/ Em là số zách chẳng ai bì!

Điệu Xòa em

Múa đi em tay nắm chặt tay/ Dẫu ngày mai mỗi người mỗi ngả/ Trong trái tim đã nhen lên ngọn lửa/ Điệu Xoè em như rượu gọi anh về.

Trả cho em

Tuy đòi lại…nhưng anh đừng trả hết? Những ngọt ngào xin cứ cất vào tim? Để đôi khi chợt nhớ khỏi đi tìm/ Vẫn còn đấy trinh  nguyên màu kỷ niệm!