- Vừa nghe tòa tuyên bị cáo mức án 8 năm tù giam vì tội Hiếp dâm trẻ em, người bị hại nước mắt tuôn trào vì thương cho bị cáo. Cô bé đưa ánh mắt đau đáu, ngấn lệ về phía người yêu đang bị cảnh sát dẫn ra xe bít bùng.

TIN BÀI KHÁC

Sinh ra ở làng quê nghèo, học hành đứt gánh, 16 tuổi, Nguyễn Công Quang, SN 1995, ở xã Kim Lũ, huyện Sóc Sơn, Hà Nội đi làm thuê để hàng tháng gửi tiền về giúp đỡ bố mẹ.

Biết phận con nhà nghèo nên Quang chăm chỉ với nghề thợ mộc, hàng tháng gom được ít tiền lại gửi về cho bố. Vậy nên Quang được cha mẹ và hàng xóm nhắc đến là một thanh niên ngoan hiền, chịu khó.

Trong thời gian đi làm thuê, Quang đã làm quen với cháu A. , 12 tuổi, ở xã Thụy Lâm, huyện Đông Anh, Hà Nội. Cô bé phổng phao lớn trước tuổi, lại nhí nhảnh, xinh xắn đã khiến chàng thợ mộc đang tuổi lớn mê đắm.

Bị cáo tại tòa

Dẫu biết A. chỉ là cô bé học lớp 7 nhưng Quang vẫn ngỏ lời yêu và được A. chấp nhận. Đôi trai gái có những ngày mặn nồng yêu đương khi cả hai lúc nào cũng khư khư chiếc điện thoại để nhắn qua, gửi lại những lời yêu thương, ngọt ngào.

Rồi một ngày, gia đình A. biết chuyện con gái sớm yêu đã cố ngăn cấm. Bị ngăn cản, đôi trai gái “rút vào hoạt động bí mật”. Quang và A. thường xuyên liên lạc để hẹn hò nhau qua điện thoại di động.

Ngày 17/10/2010, bị mẹ mắng, A. buồn bã trút tâm sự của mình qua những dòng tin nhắn gửi cho người yêu. Biết người yêu đang buồn, khoảng 20 giờ ngày 18/10/2010, Quang điện thoại rủ A. bỏ nhà đi với mình và cô bé 12 tuổi đã đồng ý.

Quang đến đón người yêu đi chơi rồi sau đó đưa đến nhà chị Nguyễn Thị Xinh, ở thôn Vân Điềm, xã Liên Hà, Đông Anh, Hà Nội để xin việc cho A. làm thuê, nhưng chị Xinh từ chối.

Đến 22 giờ cùng ngày, Quang chở người yêu đi trên đoạn đường mương thuộc cánh đồng thôn Vân Điềm, Vân Hà, huyện Đông Anh tâm sự. Tại đây, sau khi rót vào tai người yêu những lời đường mật, Quang đã cùng cô bé 12 tuổi “nếm trái cấm”.

Sau đó Quang không đưa A. về mà tiếp tục đưa người yêu đi chơi ở thị trấn Từ Sơn, Bắc Ninh. Đến sáng ngày 19/10/2010, khi đã cạn tiền, Quang mang chiếc điện thoại di động đi đặt được 200.000 đồng rồi chở A. về quê của Quang ở Thái Nguyên chơi tiếp.

Đến ngày 1/11/2010, sau khi tìm kiếm, gia đình A. phát hiện con gái mình đang ở với Quang đã vội đưa cô bé về rồi trình báo với cơ quan công an. Tại cơ quan công an, Quang đã khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình.

Tại tòa, Quang khai rằng, hành vi phạm tội của bị cáo xuất phát từ tình yêu và cậu ta đã nhận được sự chấp thuận từ chính bị hại. Khi đó, Quang nào có hiểu rằng, vì yêu cô bé 12 tuổi mà giờ cậu ta ra nông nỗi này. Có mặt tại tòa, mẹ của bị hại cho biết bà đã có đơn xin miễn trách nhiệm hình sự và không yêu cầu phía bị cáo phải bồi thường.

Đưa mắt nhìn bị cáo đầy ái ngại, mẹ của bị hại cho rằng, sự việc xảy ra một phần do bị hại đồng ý và bà cũng nhận trách nhiệm về phía mình khi đã không giáo dục, quản lý cô con gái đến nơi đến chốn.

Trong giây phút ít ỏi giờ nghị án, cô bé A. cố đến gần người yêu để lựa lời động viên an ủi. Còn Quang thì buồn so, cúi gằm mặt, cả thân hình mới lớn của cậu ta như muốn rũ xuống.

Tại tòa, A. không sợ sệt ngồi nép vào mẹ như những bị hại ở nhiều vụ hiếp dâm khác. Mái tóc búi cao, gương mặt bầu bĩnh, cô bé một mình ngồi ở góc phòng xử án, đôi mắt lo lắng hướng về phía HĐXX.

Khi nghe tòa tuyên mức án 8 năm tù dành cho người yêu, cô bé đã không ngăn được dòng nước mắt vì thương cho bị cáo. Cô đưa ánh mắt đau đáu, ngấn nước về phía người yêu đang bị cảnh sát dẫn ra xe bít bùng, gương mặt thể hiện rõ sự chua xót. Còn mẹ của bị hại sau khi nghe tòa tuyên án cũng cuống quýt hỏi luật sư xem còn có cách nào để giúp bị cáo nhẹ tội hơn...

T.Nhung