Gặp cô Bé ở huyện đảo khi cô vừa từ trường trở về nhà.
Nét nhỏ nhắn, với chiếc răng khểnh, cô niềm nở: Em học Sư phạm mầm non ra trường năm 2014. Sau khi ra trường, cô Bé vào TP.HCM làm giáo viên cho một trường mầm non tư thục với mức lương 3,5 triệu đồng/ tháng.
Cô Nguyễn Thị Bé và các học trò |
Công việc đang tạm ổn thì đến năm 2017, khi có thông tin huyện đảo Cồn Cỏ thiếu giáo viên, cô Bé đã viết đơn tha thiết xin ra đảo công tác. Sau một tuần thì được huyện tiếp nhận.
Theo cô Bé, dù chưa được ra đảo lần nào nhưng động lực lớn để "không phải suy nghĩ nhiều" vì trước đây bố cô đi bộ đội đã đóng quân ở đảo Cồn Cỏ.
"Và em đã bén duyên với đảo đến nay, cũng có những lúc nhớ nhà, có lúc xao động - nhưng chưa bao giờ nghĩ sẽ bỏ đảo vào bờ" - cô Bé chia sẻ.
Chia sẻ về cuộc sống nơi đây, cô cười bảo "ra đảo cô được nhiều hơn. Lương cao hơn, được vào biên chế, có chồng, có con..."
Nhiều khó khăn
Kể về "ngôi nhà thứ 2", cô Bé nói: Trường có đủ điều kiện dạy học mầm non và tiểu học nhưng chỉ mới duy trì được bậc học mầm non bởi khi học đến tiểu học, các em được đưa vào đất liền ở với ông bà và người thân để học tiếp. Lý do là số trẻ trên đảo không đủ để tổ chức lớp học.
Trẻ ở đảo, mỗi bài dạy phải nhắc đi nhắc lại nhiều lần |
Phụ huynh ở đây cứ con đến tuổi đi học là cho các con nhập học, cô không phải đi vận động nhưng số hộ gia đình sinh sống trên đảo chưa nhiều. Năm học 2020-2021, trường tuyển được đông học sinh nhất với 14 cháu, còn mọi năm chỉ vài cháu. Có năm chỉ tuyển được 2 cháu.
"Mặc dù có được sự đầu tư xây trường khang trang, có đầu tư cơ sở vật chất - nhưng so với đất liền trẻ ở đảo vẫn có thiệt thòi nhiều. Do đó, quá trình học thường tiếp thu chậm, thậm chí trẻ có tâm lý ỉ lại. Ở đảo, môi trường tiếp xúc chỉ đến trường và về với cha mẹ. Còn ở đất liền, trẻ được cha mẹ cho đi chơi công viên, các khu vui chơi...nên mạnh dạn hơn" - cô Bé so sánh.
Nói về khó khăn, cô Bé chia sẻ, lớp ghép đủ lứa tuổi từ 2-6 tuổi, một trò chơi mà chỉ có 2 trẻ thì rất khó khiến cho trẻ thấy hứng thú...
Về việc chăm sóc các bé, cô Bé cho hay, mùa hè thì mọi nhu yếu phẩm đỡ khó khăn hơn vì tàu ra vào nhiều. Nhưng mùa đông có khi nửa tháng, hoặc cả tháng không có tàu bè vào thì phải tích trữ đồ ăn trong tủ. Thịt, cá thì các cô (cả trường có 2 giáo viên - PV) phải gom của dân đi đánh bắt, còn rau thì tự cung tự cấp.
"Sự vất vả của giáo viên ở đây cũng tăng nhiều (cười) nhưng một thời gian cũng quen, bắt kịp nhịp sống" - cô Bé chia sẻ. Dù có nhiều khó khăn, nhưng khi ra đây là em xác định gắn bó với mảnh đất này lâu dài.
Kiều Oanh